Cái gì làm cho một cá nhân bất biến từ thời điểm này đến thời điểm khác — làm cho một cá nhân cũng chính là cá nhân đó ở những thời điểm khác nhau?
Bản sắc cá nhân (tiếng Anh: personal identity)[1] là một vấn đề trong triết học đề cập đến câu hỏi "Cái gì làm cho một cá nhân tại một thời điểm cũng chính là cá nhân đó ở một thời điểm khác?" hoặc là "Chúng ta thuộc về dạng nào?". Thuật ngữ "bản sắc" trong "bản sắc cá nhân" chỉ về bản sắc lượng ("numerical identity"). Nói chung, bản sắc cá nhân là bản sắc lượng duy nhất của một cá nhân theo thời gian[2][3], có nghĩa là, điều kiện cần và đủ để nói rằng một cá nhân tại một thời điểm này và một cá nhân ở một thời điểm khác là "như nhau", bất biến qua thời gian.
Bản sắc lượng nói rằng X và Y là đồng nhất về số (lượng) chỉ có nghĩa là X và Y cùng là một thứ. Bản sắc cá nhân không phải là nhân cách, mặc dù một số thuyết về bản sắc cá nhân vẫn quan niệm rằng sự liên tục của nhân cách có thể là cần thiết cho một ai đó bất biến theo thời gian. Liên quan đến việc trả lời các câu hỏi về tính bất biến, như với điều kiện nào thì một cá nhân tiếp tục hoặc không tiếp tục tồn tại, các nhà triết học đương đại thường tìm cách trả lời trước tiên các câu hỏi về chúng ta thuộc về loại nào, là những câu hỏi nền tảng nhất.
Nhiều người cho rằng chúng ta là những động vật, hay sinh vật, nhưng nhiều người khác lại tin tưởng mãnh liệt rằng không cá nhân nào có thể tồn tại mà không có các đặc điểm tinh thần, như ý thức. Vì một sinh vật có thể tồn tại mà không cần có ý thức, cả hai quan điểm này đều không đúng (nếu chúng ta là những sinh vật thì chúng ta có thể tồn tại mà không có ý thức; nhưng nếu chúng ta không thể tồn tại mà không có ý thức thì chúng ta không phải là sinh vật). Do vậy, để xác định các đặc điểm (ví dụ như ý thức) ấy có cốt yếu đối với sự tồn tại liên tục của một cá nhân hay không, cần thiết trước tiên phải hỏi chúng ta là dạng nào.
Thomas Reid, "Of identity. Of Mr. Locke's account of our personal identity". In Essays on the Intellectual Powers of Man. Reprinted in John Perry (ed.), Personal Identity, (2008)
J. Butler, Of personal identity. Reprinted in John Perry (ed.), (2008).
N Agar, Functionalism and Personal Identity. Nous, 2003.
E J Borowski, Diachronic Identity as Relative Identity. The Philosophical Quarterly, 1975.
SD Bozinovski, Self-Neglect Among the Elderly: Maintaining Continuity of Self. DIANE Publishing, 1998. 434 pages. ISBN 0-7881-7456-8
Andrew Brennan, Personal identity and personal survival. Analysis, 42, 44-50. 1982.
M. Chandler, C. Lalonde, B. W. Sokol, D. (Editor) (eds.) Personal Persistence, Identity Development, and Suicide. Blackwell Publishing, 2003. ISBN 1-4051-1879-2
WE Conn, Erikson’s "identity": an essay on the psychological foundations of religious ethics.
J Copner,The Faith of a Realist. Williams and Norgate, 1890. 351 pages.
Fields, Lloyd (1987). “Parfit on personal identity and desert”. Phil Quarterly. 37: 432–441. doi:10.2307/2219573.
Garrett, Brian (1990). “Personal identity and extrinsicness”. Mind. 97: 105–109.
W Greve, K Rothermund, D Wentura, The Adaptive Self: Personal Continuity and Intentional Self-development. 2005.
J Habermas, The paradigm shift in Mead. In M. Aboulafia (Ed.), Philosophy, social theory, and the thought of George Herbert Mead 1991. Albany, NY: State University of New York Press.
GF Hellden, Personal Context and Continuity of Human Thought: Recurrent Themes in a Longitudinal Study of Students' Conceptions.
J Jacobson, Islam in Transition: Religion and Identity Among British Pakistani Youth. Routledge, 1998. 177 pages. ISBN 0-415-17085-0
M Kapstein, (Review) Collins, Parfit, and the Problem of Personal Identity in Two Philosophical Traditions. Philosophy East and West, 1986.
Christine M. Korsgaard, Personal Identity and the Unity of Agency: A Kantian Response to Parfit. Philosophy and Public Affairs, Vol. 18, No. 2 (Spring, 1989), pp. 101-132.
JC LaVoie, Ego identity formation in middle adolescence. Journal of Youth and Adolescence, 1976.
Michael Metzeltin, Wege zur Europäischen Identität. Individuelle, nationalstaatliche und supranationale Identitätskonstrukte, Berlin, Frank & Timme, 2010. 285 pages. ISBN 978-3-86596-297-3
D Mohr, Development of attributes of personal identity. Developmental Psychology, 1978.
B Romero, Self-maintenance therapy in Alzheimer's disease. Neuropsychological Rehabilitation, 2001.
BM Ross, Remembering the Personal Past: Descriptions of Autobiographical Memory. Oxford University Press, 1991. ISBN 0-19-506894-7
S Seligman, RS Shanok, Subjectivity, Complexity and the Social World. Psychoanalytic Dialogues, 1995.
JM Shorter, More About Bodily Continuity and Personal Identity. Analysis, 1962.
J Sully, Illusions: A Psychological Study. Appleton, 1881. 372 pages.
DG Thompson, The Religious Sentiments of the Human Mind. 1888.
Michel Weber, « Process and Individuality » in Maria Pachalska and Michel Weber (eds.), Neuropsychology and Philosophy of Mind in Process. Essays in Honor of Jason W. Brown, Frankfurt / Lancaster, Ontos Verlag, 2008, pp. 401-415.
Bernard Williams, Bodily Continuity and Personal Identity. Analysis, 1960.
Bernard Williams, The Self and the Future, in Philosophical Review 79, 1970.
Một công nghệ mới xuất hiện có thể giúp cuộc sống của loài người dần trở nên dễ dàng hơn, nhưng đôi khi, nó cũng mang theo những thử thách, những đợt khủng hoảng mà chúng ta phải đương đầu
Với những ai đã hoàn thành xong trò chơi, hẳn sẽ khá ngạc nhiên về cái kết ẩn được giấu kỹ, theo đó hóa ra người mà chúng ta tưởng là Phản diện lại là một trong những Chính diện ngầm
Ai sinh đôi một trai một gái xinh đẹp rạng ngời, đặt tên con là Hoshino Aquamarine (hay gọi tắt là Aqua cho gọn) và Hoshino Ruby. Goro, may mắn thay (hoặc không may mắn lắm), lại được tái sinh trong hình hài bé trai Aqua
Sau khi loại bỏ hoàn toàn giáp, Vua Thú sẽ tiến vào trạng thái suy yếu, nằm trên sân một khoảng thời gian dài. Đây chính là lúc dồn toàn bộ combo của bạn để tiêu diệt quái