Trong chiến tranh, lực lượng quân phiệt Ấn Độ và Pakistan đồng loạt đụng độ trên các mặt trận phía đông và phía tây; Chiến tranh kết thúc sau khi Bộ Tư lệnh phía Đông của quân đội Pakistan ký Văn bản đầu hàng [2][3] vào ngày 16 tháng 12 năm 1971 tại Dhaka, đánh dấu sự hình thành Đông Pakistan với tư cách là quốc gia mới tên là Bangladesh. Về mặt chính thức, Đông Pakistan trước đó đã kêu gọi ly khai khỏi sự thống nhất của Pakistan vào ngày 26 tháng 3 năm 1971. Khoảng 90.000 [4] đến 93.000 quân nhân Pakistan đã bị Quân đội Ấn Độ bắt làm tù binh, trong đó có 79.676 đến 81.000 quân nhân mặc đồng phục của Lực lượng vũ trang Pakistan, bao gồm một số binh sĩ Bengali vẫn trung thành với Pakistan.[5][6] 10.324 đến 12.500 tù nhân còn lại là dân thường, hoặc là thành viên gia đình của quân nhân hoặc cộng tác viên (razakars).[7][8][9]
^Azhar, M. u. R., Masood, S., & Malek, N. M. (2018). Conflict and Development: A case study of East Pakistan Crisis, 1971. International Journal of Research and Innovation in Social Science, 2(9).
^Kennedy, Senator Edward, "Crisis in South Asia – A report to the Subcommittee investigating the Problem of Refugees and Their Settlement, Submitted to U.S. Senate Judiciary Committee", 1 November 1971, U.S. Govt. Press, page 66. Sen. Kennedy wrote, "Field reports to the U.S. Government, countless eye-witness journalistic accounts, reports of International agencies such as World Bank and additional information available to the subcommittee document the reign of terror which grips East Bengal (East Pakistan). Hardest hit have been members of the Hindu community who have been robbed of their lands and shops, systematically slaughtered, and in some places, painted with yellow patches marked 'H'. All of this has been officially sanctioned, ordered and implemented under martial law from Islamabad."
^Sharlach, Lisa (2000). “Rape as Genocide: Bangladesh, the Former Yugoslavia, and Rwanda”. New Political Science. 22 (1): (89–102), 92–93. doi:10.1080/713687893.
^Sajjad, Tazreena (2012). “The Post-Genocidal Period and its Impact on Women”. Trong Samuel Totten (biên tập). Plight and Fate of Women During and Following Genocide . Transaction. tr. 225. ISBN978-1-4128-4759-9.Ghadbian, Najib (2002). “Political Islam: Inclusion or violence?”. Trong Kent Worcester; Sally A. Bermanzohn; Mark Ungar (biên tập). Violence and Politics: Globalization's Paradox. Routledge. tr. 111. ISBN978-0-415-93111-3.
^Mookherjee, Nayanika (2012). “Mass rape and the inscription of gendered and racial domination during the Bangladesh War of 1971”. Trong Raphaelle Branche; Fabrice Virgili (biên tập). Rape in Wartime. Palgrave Macmillan. tr. 68. ISBN978-0-230-36399-1.
Hayes, Jarrod. "Securitization, social identity, and democratic security: Nixon, India, and the ties that bind." International Organization 66.1 (2012): 63-93. online
Raja, Dewan Mohammad Tasawwar (2010). O General My General (Life and Works of General M A G Osmany). The Osmany Memorial Trust, Dhaka, Bangladesh. ISBN978-984-8866-18-4.
Tư duy thiết kế (Design Thinking) là một hệ tư tưởng và quy trình giải quyết các vấn đề phức tạp theo cách lấy người dùng cuối (end-user) làm trung tâm