Giêu

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Páh-giêu[1], iâ cêu-sê hāu gŏng-giêu gì lì

Giêu (轎), sê siŏh-cṳ̄ng gău-tŭng gĕ̤ng-gé̤ṳ. Ngiê-sāu ô góng-góng, niông lâng-ciáh hĕ̤k-chiā iā sâ̤ ciáh nè̤ng muōng gŏng muōng giàng, sìng-káh sô̤i dài-dŭng.

Chăng-kō̤ cṳ̆-lâiu

[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]