Sṳ̆k-ngṳ̄-uâ

Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。


Sṳ̆k-ngṳ̄-uâ (俗語話), bô hô̤ lā̤ Băh-uâ (白話)[1]:10, cêu-sê mìng-găng mâ̤ ciáng-sék gì sṳ̀, guó.

Chăng-kō̤ ùng-hióng

[Siŭ-gāi | Gāi nguòng-mā]
  1. 福州方言詞典. 福建人民出版社. 1994-10.