Chăng-kō̤ Mìng-dĕ̤ng-ngṳ̄ Háng-cê gì bēng-buōng. / 參考閩東語漢字其版本。
Uòng Iòng-hâng (王延翰, ? - 927 n.) sê Ngū-dâi Sĕk-guók gì sèng-âu Mìng-guók gì dâ̤ 2 dâi huòng-dá̤. 926 nièng gáu 927 nièng câi-ôi.
Ĭ sê Uòng Sīng-dĭ gì duâi-giāng. 925 nièng Uòng Sīng-dĭ bâng-sī ī-hâiu iù ĭ lì ciék-băng. Ĭ ŏ̤k Mìng-uŏk gì Ù-cṳ̆, găk 926 nièng ciáng-sék dŭk-lĭk, cê̤ṳ-chĭng „Dâi-mìng guók-uòng“ (大閩國王).
Uòng Iòng-hâng séng-gák iā ngài, dó̤i cê-gă gì hiăng-diê-gŏ̤ tái-dô dŭ mâ̤ hō̤. 927 nièng, Ciòng-ciŭ chié-sṳ̄ Uòng Iòng-gĭng lièng-hăk Gióng-ciŭ chié-sṳ̄ Uòng Iòng-bīng cô̤-huāng, páh giâ Hók-ciŭ, ciŏng ĭ tài sī. Ĭ gì muó găk Hók-ciŭ Céng-ăng-kṳ̆ Sĭng-dáing (新店) gì Uòng-muó (黃墓).