với mọi . Điều đó có nghĩa là, một hàm lồi là chính thường nếu nó có miền hữu hiệu khác rỗng và không bao giờ đạt giá trị .[1][2] Hàm lồi không có tính chính thường được gọi là hàm lồi phi chính thường (improper convex function).[3]
Hàm lõm chính thường là một hàm sao cho là hàm lồi chính thường.
Với mọi hàm lồi chính thường trên , thì tồn tại thuộc và thuộc sao cho
với mọi .
Tổng của hai hàm lồi chính thường là một hàm lồi, nhưng có thể không phải là một hàm chính thường.[2][4] Ví dụ, với hai tập lồi khác rỗng và trong không gian vectơ , hai hàm chỉ thị và đều là hàm lồi chính thường, nhưng nếu thì luôn bằng .
Tổng chập infimal của hai hàm lồi chính thường là một hàm lồi nhưng chưa hẳn là một hàm chính thường.[2][5]
^Ioffe, Aleksandr Davidovich; Tikhomirov, Vladimir Mikhaĭlovich (2009), Theory of extremal problems, Studies in Mathematics and its Applications, 6, North-Holland, tr. 168, ISBN9780080875279.