Bình Long là một tỉnh cũ ở miền Đông Nam Bộ, Việt Nam.
Bình Long được thành lập theo Sắc lệnh số 143-NV ngày 22 tháng 10 năm 1956 do Tổng thống Việt Nam Cộng hoà ký, chia Nam phần thành 22 tỉnh. Bình Long là tỉnh được tách ra từ tỉnh Thủ Dầu Một. Tỉnh lỵ đặt tại An Lộc, trước đây thuộc quận Hớn Quản của tỉnh Thủ Dầu Một.
Theo Nghị định số 4 ngày 3 tháng 1 năm 1957 của Tổng thống Việt Nam Cộng hòa thì tỉnh Bình Long bao gồm 2 quận (không có cấp tổng):
Năm 1960, quận An Lộc hợp nhất một số xã, nên còn 21 xã và quận Lộc Ninh hợp nhất một số xã, nên còn 10 xã.
Năm 1964, lập quận mới Chơn Thành, gồm 5 xã tách ra từ quận An Lộc và lập thêm 7 xã, tổng cộng có 12 xã.
Đối với chính quyền cách mạng, để phù hợp với yêu cầu chỉ đạo địa bàn hoạt động tương ứng với việc phân chia đơn vị hành chính của chính quyền Sài Gòn, tháng 10 năm 1961, Trung ương cục miền Nam quyết định tách tỉnh Bình Long khỏi tỉnh Thủ Dầu Một. Thành lập tỉnh mới Bình Long và tương ứng chia các địa danh gắn với các phiên hiệu. Tỉnh Bình Long có 3 quận được đặt theo 3 phiên hiệu mật danh để hoạt động đó là: C45 (quận Chơn Thành), C55 (quận Hớn Quản) và C65 (quận Lộc Ninh).[1]
Sau năm 1975, 3 tỉnh Bình Long, Phước Long và Bình Dương hợp nhất thành tỉnh Sông Bé.
Đến cuối năm 1996, tỉnh Sông Bé lại tách ra làm 2 tỉnh Bình Phước và Bình Dương. Trong đó, tỉnh Bình Phước có địa giới bao gồm 2 tỉnh Bình Long và Phước Long cũ. Tỉnh lỵ tỉnh Bình Phước hiện nay là thành phố Đồng Xoài, vốn là quận lỵ quận Đôn Luân, tỉnh Phước Long trước đây.
Hiện nay, địa danh Bình Long chỉ còn được dùng để chỉ thị xã Bình Long, đơn vị hành chính cấp huyện trực thuộc tỉnh Bình Phước.
Địa bàn tỉnh Bình Long cũ nay là một phần của tỉnh Bình Phước (gồm các thị xã Bình Long, Chơn Thành và các huyện Hớn Quản, Lộc Ninh) và một phần các huyện Dầu Tiếng, Bàu Bàng, Phú Giáo của tỉnh Bình Dương.
Dân số tỉnh Bình Long năm 1967[2] | |
---|---|
Quận | Dân số |
An Lộc | 26.449 |
Chơn Thành | 11.735 |
Lộc Ninh | 21.738 |
Tổng số | 59.922 |