Lex loci solutionis là một thuật ngữ tiếng Latinh để chỉ "luật nơi thực hiện nghĩa vụ" trong xung đột pháp luật. Xung đột pháp luật là một nhánh của tư pháp quốc tế[1] điều chỉnh mọi vụ việc pháp lý có sự tham gia của yếu tố "nước ngoài", trong đó các khác biệt về kết quả sẽ xảy ra, phụ thuộc vào việc hệ thống luật pháp nào được áp dụng.
Khi một vụ việc pháp lý được đưa ra trước tòa án và tất cả mọi đặc điểm, tính chất của nó mang tính chất địa phương, thì tòa án sẽ áp dụng nguyên tắc lex fori (luật tòa án- tức là luật hiện đang có hiệu lực tại khu vực đó), để ra phán quyết cho vụ việc. Nhưng nếu trong vụ việc này có các yếu tố "nước ngoài", thì tòa án phải có trách nhiệm lưu ý tới xung đột pháp luật để cân nhắc:
Lex loci solutionis là một trong những lựa chọn có thể của các quy tắc luật được áp dụng cho vụ việc trong thử nghiệm hiệu lực pháp lý của một hợp đồng và trong các trường hợp vi phạm hợp đồng. Ví dụ, giả sử một người cư trú tại Bolivia và một người cư trú tại Đức, ký kết một hợp đồng qua thư điện tử (e-mail). Họ thỏa thuận gặp nhau tại Arizona, Hoa Kỳ để nghiên cứu một cuốn sách. Lựa chọn tương ứng có thể của các quy tắc luật sẽ là: