- Ghi lại sự thật việc khôi phục thành Thăng Long
- Dịch nghĩa:
- Bọn giặc vì cớ gì mà điên cuồng đến đây?
- Quân của nhà vua phẫn nộ nêu cao uy vũ.
- Rồi thần tốc xông thẳng tới,
- Như từ trên trời giáng xuống, không ai kháng cự nổi.
- Một trận "rồng lửa" làm cho giặc tan tành,
- Chúng bỏ thành cướp đò tìm cách chạy trốn.
- Ba quân đội ngũ chỉnh tề tiến lên,
- Trăm họ mừng rỡ đón tiếp đầy đường.
- Mây quang mưa tạnh, thấy lại mặt trời,
- Đầy thành trẻ già mặt tươi như hoa,
- Họ chen vai thích cách tranh nói với nhau:
- Cố đô vẫn thuộc núi sông của ta.
Và ông đã làm bài thơ này sau khi nghe một bà sư già thuật chuyện:
- Vãi Đàm kể chuyện thân thế
- Dịch nghĩa:
- Sau ngày bão táp, tôi lên kinh kỳ
- Qua thăm chùa Trấn Quốc, gặp một bà vãi già.
- Hình dáng võ dàng, đầu tóc đã đốm bạc,
- Thấy khách, đón chào mừng rỡ như có ước hẹn trước.
- Sau khi chủ khách phân chỗ ngồi, tôi liền hỏi thăm:
- "Nhà sư trụ trì ở đây được bao nhiêu năm?"
- Sư nghe, bỗng đổi nét mặt ngồi im lặng,
- Dường như trong tâm có điều u uất không nói ra được,
- Trầm ngâm một lát sau, sư mới ngỏ lời:
- "Khách có lòng tốt, đã ân cần hỏi tới,
- Tôi xin cảm tạ và thưa qua mấy điều tâm sự.
- Thương ôi! Nửa kiếp người suy tàn, trời đất cùng tối tăm!
|
- Quê tôi ở làng Phượng Cách, tỉnh Sơn Tây,
- Hồi trẻ đã thạo nghề đàn hát trong gia đình.
- Tuổi mới cặp kê, nhân duyên chưa định chốn,
- Danh sách tiến cung đâu đã liệt tên, phải giục giã lên đường.
- Bảy năm trời giam cấm, như chim nhốt lồng,
- Sau được điều tới hầu cận trong hành cung.
- Lược khăn phục dịch, thường yên phận tỳ thiếp,
- Đâu dám mong được ân huệ trên cửu trùng.
- Một buổi kia, Đức vương gọi lại trước chỗ ngồi,
- Hỏi han, cười nói, có ý trìu mến triền miên.
- Không ngờ Tuyên phi từ phía xa trông thấy,
- Chạy sấn ngay lại, mặt hằm hằm tựa một hung thần.
- Không chút thương ngọc tiếc hương gì cả,
- Giập đầu đánh mấy chập, mà cơn giận chưa hả.
- Còn trói bắt quỳ mãi ở trước sân,
- Cả làn tóc mây cũng bị gọt hết trơn,
- Sau đem giam vào buồng tối, không thấy ánh sáng trời.
- Sống mòn mỏi chẳng biết là bao ngày, tháng, năm nữa
- Bỗng một buổi, cửa mở tung, ánh sáng lóe vào,
- Mọi người ùa tới, tranh nhau dắt tay tôi kéo ra.
- Cả bọn vừa đi vừa nói: Ngày nay đã đổi đời,
- Chúa Trịnh bị diệt vong, Lê cũng suy tàn rồi.
- Cái kiếp đoạn trường oan trái nầy đã tiêu hết,
- Xa cách quê hương lâu ngày, cũng muốn về thăm.
- Vừa sợ vừa mừng, cuộc đời may được tái sinh,
- Lạy trước tòa Phật, xin giãi tỏ tâm tình.
- Từ nay chiếc thân này, nguyện nương nhờ bóng Phật,
- Không muốn dính dáng với cõi trần danh lợi nữa"[2].
|