Trong ký hiệu học, sở biểu và năng biểu[1] hay cái được biểu đạt và cái biểu đạt[2] (tiếng Pháp: signifié et signifiant; tiếng Anh: signified and signifier) là hai thành tố kiến tạo nên một ký hiệu (tiếng Pháp: signe; tiếng Anh: sign). Khái niệm này được đề xướng bởi nhà ngôn ngữ học Thụy Sĩ Ferdinand de Saussure,[3] rồi được tiếp tục phát triển bởi các nhà ngôn ngữ học và các nhà triết học trường phái hậu cấu trúc luận, tiêu biểu là Jacques Derrida.