Shambhala (còn được viết là Shambala, Shamballa, Tiếng Tạng: བདེ་འབྱུང་; Wylie: bde 'Byung, phát âm De-jang) trong Phật giáo Tây Tạng là một vương quốc huyền bí được ẩn tại một nơi nào đó ở Trung Á. Địa danh này được đề cập trong một số văn bản cổ xưa, như Pháp thời luân Kim Cang (Kalachakra), hoặc một số tác phẩm cổ xưa của Hưng Thương (Zhangzhung), mà các Phật tử Tây Tạng ở phương Tây đang khám phá. Trong văn bản của đạo Bon cũng nhắc đến một vương quốc tương tự, gọi là Olmolungring.
Theo truyền thống, đức Phật Shakyamuni (Thích Ca) dạy Mật tông Kalachakra đã hơn 2800 năm ở miền Nam Ấn Độ; bây giờ là Andra Pradesh. Trong số những người hiện diện, cao nhất có vua những đất miền Bắc của Shambala và 97 bộ trưởng. Sau đó những giáo huấn được bảo tồn ở kinh đô Shambala.
Đức Đạt-lại Lạt-ma thứ 14, Tenzin Gyatso đã nói về Shambhala:
Cho dù chưa rõ gốc rễ lịch sử của nó, Shambhala đã dần dần được coi là cõi tịnh độ của Phật tử, một vương quốc huyền thoại, như là một kích thích tâm hướng thiện và trí sáng tạo, tìm tòi tuyệt vời như tinh thần hoặc thể chất hoặc địa lý. Trong ý nghĩa này, huyền thoại của Shambhala đi vào thế giới phương Tây, trở thành nơi an bình cho những người tìm kiếm tâm linh, và cũng bắt đầu ảnh hưởng đến văn hóa nói chung.
Còn trong Ấn Độ giáo Shambala có ba ý nghĩa: Shambhal là một nơi mà có thể được nhận bình an, hòa bình và an ninh; đó là nơi thu hút những người khác, hoặc điều lạ lùng, khác biệt; vá ý nghĩa thứ ba là, "một nơi nằm gần nước".
Trong Truyền thống Kim Cang Thừa Tây Tạng có 32 vị vua của Shambhala