Cơ quan quản lý cao nhất | FIA |
---|---|
Cuộc thi đầu tiên | 30 tháng 8, năm 1867 |
Đặc điểm | |
Giới tính hỗn hợp | Có |
Hình thức | ngoài trời và trong nhà |
Hiện diện | |
Olympic | Thế vận hội mùa hè 1900 (chỉ trình diễn) |
Đua xe hơi hay Đua ô tô là môn đua xe thi đấu bằng kỹ thuật điều khiển ô tô trên đường đua. Đường đua ô tô có thể là đường giao thông bình thường, đường chuyên dùng trong các trường đua hoặc những đường địa hình. Thành tích đua ô tô thường được tính bằng thời gian.
Trên thế giới ngày nay có rất nhiều kiểu đua ô tô. Một trong những kiểu nổi tiếng nhất là Công thức 1, tập trung các công nghệ và tay đua hàng đầu. Đua ô tô ngày nay là một trong những chương trình thể thao trên truyền hình thu hút nhiều người xem nhất. Đua ô tô cũng được những nhà sản xuất game đưa vào các trò chơi điện tử.
Cuộc đua xe hơi tự phát đầu tiên được ghi nhận diễn ra vào ngày 30 tháng 8 năm 1867. Cuộc đua có cự ly 8 dặm giữa Ashton-under-Lyne và Old Trafford, chỉ có 2 người tham gia bằng chiếc xe do họ tự chế tạo và người chiến thắng là Isaac Watt Boulton.[1]
Ngày 28 tháng 4 năm 1987, Monsier Fossier, biên tập viên của tạp chí Le Vélocipède ở Paris đã đứng ra tổ chức một cuộc đua dài 2 kilomet từ Neuilly Bridge đến Bois de Boulogne. Đây được coi là cuộc đua xe hơi đầu tiên được tổ chức một cách quy củ[2].
Ngày 22 tháng 7 năm 1894, tạp chí Le Petit Journal ở Paris đã tổ chức một giải đua xe đầu tiên ở cấp độ thế giới từ Paris đến Rouen[3]. Có tổng cộng 102 tay đua từ khắp nơi trên thế giới đến tham gia và mỗi người phải đóng phí tham gia là 10 franc Pháp.
Cuộc đua xe hơi đầu tiên được tổ chức ở Mỹ do báo Chicago Times-Herald tổ chức đúng dịp lễ Tạ ơn vào ngày 28 tháng 11 năm 1985[4].
Ở nhiều thể loại đua xe hơi, đặc biệt là các thể loại được tổ chức ở trường đua chuyên dụng, các trọng tài thường dùng cờ hiệu để thông báo tình hình cho các tay đua biết. Dưới đây là các loại cờ hiệu thường được sử dụng.
Tai nạn thảm khốc nhất trong lịch sử đua xe là ở giải đua Le Mans 24h năm 1955 đã cướp đi mạng sống của tay đua người Pháp Pierre Levegh và 83 khán giả[5].