Al-Biruni
được coi là một trong những học giả vĩ đại nhất của thời đại Hồi giáo thời Trung cổ. Ông nghiên cứu vật lý, toán học, thiên văn học, khoa học tự nhiên, và cũng là một nhà sử học, nhà nghiên cứu niên đại học và ngôn ngữ học.[4] Ông thành thạo các ngôn ngữ Khwarezmian, Ba Tư, Ả Rập, Sanskrit, và cũng biết tiếng Hy Lạp, Hebrew và Syriac. Ông đã dành một phần lớn cuộc sống của mình ở Ghazni ở Ghaznavid dynasty thuộc phía tây Afghanistan ngày nay.
Trong năm 1017, ông du hành đến tiểu lục địa Ấn Độ và là tác giả của "Tarikh Al-Hind" (Lịch sử Ấn Độ) sau khi tìm hiểu cách Hindu giáo thực hành ở Ấn Độ. Ông được coi la "người sáng lập Indology".
Ông là một nhà văn viết về các phong tục và tín ngưỡng của các quốc gia khác nhau, và được trao danh hiệu al-Ustadh ("The Master") về mô tả xuất sắc về nước Ấn Độ trong đầu thế kỷ 11.[4] Ông cũng đóng góp vào khoa học Trái Đất, và được coi là "người cha của bộ môn trắc địa"
cho những đóng góp quan trọng của ông vào lĩnh vực đó, cũng như các sự đóng góp đáng kể vào ngành địa lý.
^Bosworth, C. E. (1968), "The Political and Dynastic History of the Iranian World (A.D. 1000–1217)", J.A. Boyle (ed.), Cambridge History of Iran, vol. 5: The Saljuq and Mongol Periods, Cambridge University Press: 1-202. [45]. Excerpt from page 7:"The Iranian scholar al-BIruni says that the Khwarazmian era began when the region was first settled and cultivated, this date being placed in the early 13th-century BC) "
On the Presumed Darwinism of Alberuni Eight Hundred Years before Darwin Jan Z. Wilczynski Isis Vol. 50, No. 4 (Dec., 1959), pp. 459–466 (article consists of 8 pages) Published by: The University of Chicago Press on behalf of The History of Science Society Stable URL: [1]