Bảy Núi là một huyện cũ thuộc tỉnh An Giang, Đồng bằng sông Cửu Long, Việt Nam.
Huyện Bảy Núi tồn tại từ ngày 11 tháng 3 năm 1977 đến ngày 23 tháng 8 năm 1979.
Huyện Bảy Núi có vị trí địa lý:
Quyết định 56-CP[1] ngày 11 tháng 03 năm 1977 của Hội đồng Chính phủ, huyện Bảy Núi được thành lập trên cơ sở hợp nhất toàn bộ diện tích và dân số của huyện Tri Tôn và huyện Tịnh Biên.
Sau khi thành lập, huyện Bảy Núi có 21 xã: An Cư, An Nông, An Phú, An Tức, Ba Chúc, Châu Lăng, Cô Tô, Lạc Qưới, Lê Trì, Lương Phi, Nhơn Hưng, Ô Lâm, Tà Đảnh, Thới Sơn, Trác Quan, Tri Tôn, Tú Tề, Văn Giáo, Vĩnh Gia, Vĩnh Trung, Xuân Tô. Trụ sở huyện lỵ đặt tại xã Tri Tôn.
Quyết định 181-CP[2] ngày 25 tháng 04 năm 1979 của Hội đồng Chính phủ điều chỉnh địa giới và đổi tên một số xã và thị trấn huyện Bảy Núi thuộc tỉnh An Giang:
Đến thời điểm năm 1979, huyện Bảy Núi bao gồm 2 thị trấn: Bảy Núi (huyện lỵ), Chi Lăng và 23 xã: An Cư, An Hảo, An Lạc, An Lập, An Ninh, An Nông, An Phú, An Phước, An Thành, Cô Tô, Ba Chúc, Lạc Quới, Nhơn Hưng, Núi Tô, Tân Cương, Tân Lập, Tân Lợi, Tân Tuyến, Thới Sơn, Thới Thuận, Vĩnh Gia, Vĩnh Trung, Xuân Tô.
Quyết định 300-CP[3] ngày 23 tháng 08 năm 1979 của Hội đồng Bộ trưởng chia huyện Bảy Núi thành 2 huyện: Tri Tôn và Tịnh Biên:
Địa bàn huyện Bảy Núi hiện nay tương ứng với gần trọn diện tích địa bàn huyện Tri Tôn và toàn bộ địa thị xã Tịnh Biên, tỉnh An Giang.