Bệnh viện dã chiến là một bệnh viện tạm thời hoặc đơn vị y tế di động để chăm sóc bệnh nhân trước khi có thể chuyển họ sang các cơ sở lâu dài hơn[1]. Thuật ngữ này ban đầu được dùng trong quân sự, nhưng sau đó cũng được dùng trong tình huống dân sự như khi có thảm họa hoặc sự cố lớn[2]. Bệnh viện dã chiến được xây dựng gần nguồn thương vong, trong đô thị thì là những nơi dễ dàng tiếp cận như trường học, sân vận động. Bệnh viện dã chiến nói chung lớn hơn trạm cấp cứu tạm thời nhưng nhỏ hơn Bệnh viện Quân y thường trực.
Field hospitals were mobile, were sent to support the battle line—as was the 103d—and served in every capacity, from disease hospital to resuscitation center to acute care (with surgical reinforcement) to reserve and rest status. Their job was triage, stabilization, and evacuation to the base hospitals.