Baba Amte | |
---|---|
![]() Baba Amte trên một con tem ở Ấn Độ, 2014 | |
Sinh | [1] Hinganghat, Wardha, Raj thuộc Anh (nay là Maharashtra) | 26 tháng 12 năm 1914
Mất | 9 tháng 2 năm 2008 Anandwan, Maharashtra, Ấn Độ | (93 tuổi)
Học vị | B.A.LL.B. |
Phối ngẫu | Sadhana Amte |
Con cái | Vikas Amte Prakash Amte |
Giải thưởng | Padma Shri, 1971 Ramon Magsaysay Award, 1985 Padma Vibhushan, 1986 United Nations Prize in the Field of Human Rights,1988 Dr. Ambedkar International Award (1999), Gandhi Peace Prize, 1999 Templeton Award, 1990 |
![]() |
Murlidhar Devidas Amte (26/12/1914 – 9/2/2008) thường được gọi là Baba Amte (phiên âm Quốc tế: /ˈbɑːbɑː ɑmte/) là nhà hoạt động xã hội người Ấn Độ, đã dành cả cuộc đời của mình để giúp đỡ những người nghèo khổ, đặc biệt là những người bị bệnh phong luôn bị hắt hủi. Việc làm từ thiện của ông đã được nhiều tổ chức trên thế giới ghi công.[2][3]
Baba Amte sinh ngày 26 tháng 12 năm 1914 tại Hinganghat, quận Wardha ở Maharashtra là một bang ở miền tây Ấn Độ trong một gia đình giàu có. Cha là Devidas Amte - một sĩ quan cao cấp trong chính phủ Anh (trước khi Ấn Độ độc lập) và cũng là một chủ đất giàu có.[4] Mẹ là Laxmibai Amte. Cha mẹ đã gọi đứa con trai đầu lòng của mình bằng cái tên âu yếm là Baba và tên này theo ông suốt đời.[5][6][7]
Thời niên thiếu, Baba được gia đình rất chiều chuộng, có súng săn riêng, sở hữu một chiếc xe thể thao đắt tiền bọc da thật.
Tốt nghiệp trung học, Baba vào trường Đại học Luật ở Wardha. Ông đã thành lập một phòng luật sư tại thị trấn quê hương và đã sớm có thành công.
Năm 1946, Baba kết hôn với Sadhana Guleshastri. Vợ ông luôn ủng hộ chồng trong công việc từ thiện và công tác xã hội, nên đã được người nghèo trìu mến gọi là Sadhnatai, với từ "Tai" trong tiếng Marathi có nghĩa là "chị ruột". Hai người con trai của ông bà là Prakash và Vikas đều trở thành bác sĩ và sau này cũng theo bước chân cha mẹ giúp đỡ người nghèo khổ.[3]
Trong các hoạt động của mình, Baba Amte phải chịu ảnh hưởng mạnh mẽ của Mahatma Gandhi. Ông không chỉ tiếp thu những triết lý của Mahatma, mà còn chấp nhận quan điểm chống bất công xã hội và phục vụ giai cấp nghèo khó của Mahatma. Baba Amte đã bỏ bộ trang phục luật sư sang trọng của mình để làm cùng những người nhặt đồ phế thải, quét rác một thời gian dài ở quận Chandrapura. Ông còn dũng cảm tham gia biểu tình phản đối những người Anh thuộc gia cấp thống trị lúc đó không tôn trọng phụ nữ, và Mahatma Gandhi đã trao tặng Baba danh hiệu Abhay Sadhak.
Sau đó, Baba tập trung vào việc cứu giúp những người mắc bệnh phong và dành hầu hết phần đời còn lại của mình để xây dựng các cơ sở điều trị, cung cấp thuốc men và tuyên truyền nhận thức đúng đắn của xã hội đối với căn bệnh này. Để làm tốt hơn công việc này, Baba đã theo học một khóa nghiên cứu tìm hiểu và điều trị bệnh phong tại Trường Y học Nhiệt đới Calcutta. Sau đó, ông cùng với vợ và hai con trai của mình điều trị cho 6 bệnh nhân phong đầu tiên. Ông còn thành lập 11 phòng khám hàng tuần và thành lập 3 khu điều trị và phục hồi cho bệnh nhân phong và người tàn tật do căn bệnh này. Ông làm việc không mệt mỏi để làm cho bệnh nhân khỏi đau đớn, với chính mình tham dự với họ trong các phòng khám.
Để chứng minh quan niệm sai lầm rất phổ biến về bệnh dễ lây lan đến mức bắt tay cũng bị lây nhiễm, ông đã tự nhiễm vi khuẩn gây bệnh phong lấy từ một bệnh nhân. Từ năm 1949 - 1951, ông đã xây dựng một khuôn viên 250 ha, gồm hai bệnh viện, một trường đại học, một trại trẻ mồ côi và có cả lớp học dành cho người mù.
Baba Amte còn khởi xướng Phong trào Tự do Ấn Độ, tham gia vào hầu hết tất cả các phong trào lớn do Mahatma Gandhi lãnh đạo và tổ chức, bảo vệ các nhà lãnh đạo bị bỏ tù.
Cống hiến của Baba Amte đã được công nhận trên toàn thế giới bằng cấc giải thưởng ở cả trong nước và quốc tế.