Chiến tranh Ottoman–Venezia lần thứ bảy | |||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Một phần của the Chiến tranh Ottoman–Venezia và ĐỐi đầu Ottoman-Bồ Đào Nha | |||||||||
Cổng Dante ở pháo đài Spinalonga, tiền đồn cuối cùng còn sót lại của người Venezia trên đảo Crete | |||||||||
| |||||||||
Tham chiến | |||||||||
Republic of Venice Áo (from 1716) Kingdom of Portugal Order of Malta Papal States Bourbon Tây Ban Nha[1] Himariotes Hajduks | Đế quốc Ottoman | ||||||||
Chỉ huy và lãnh đạo | |||||||||
Daniele Dolfin Johann Matthias von der Schulenburg Andrea Pisani |
Silahdar Damat Ali Pasha Canım Hoca Mehmed Pasha Kara Mustafa Pasha | ||||||||
Thương vong và tổn thất | |||||||||
40.000 người chết và bị thương 20.000 người chết và bị thương[2] | Hơn 80.000 người chết và bị thương[3] |
Chiến tranh Ottoman – Venezia (1714–1718) còn gọi là chiến tranh Ottoman-Venezia lần thứ bảy là cuộc chiến tranh giữa đế quốc Ottoman và Cộng hòa Venezia từ năm 1714 đến năm 1718. Đây là cuộc xung đột cuối cùng giữa hai cường quốc, và kết thúc với chiến thắng của Ottoman, cùng với đó là việc Venezia mất quyền kiểm soát ở bán đảo Peloponnesos (Morea), Hy Lạp. Venezia đã thoát khỏi một thất bại nặng nề hơn nhờ sự can thiệp của Áo vào năm 1716. Những chiến thắng của Áo đã dẫn đến việc ký kết Hiệp ước Passarowitz vào năm 1718, kết thúc chiến tranh. Cuộc chiến này còn được gọi là Chiến tranh Morea lần thứ hai.[4] hoặc chiến tranh của Sinj.[5]