Gian Gastone de' Medici

Gian Gastone
A peri-wigged man is resplendent in gold, ermine-fringed coronation robes. The man holds the royal sceptre of Tuscany in his right hand; at the same time clenching the royal crown. The cross of the order of Saint Stephen Pope and Martyr adorns his neck. The Cathedral of Santa Maria del Fiore lies crumbling against a dark sky outside the window.
Đại công tước Toscana
Tại vị31 tháng 10 năm 1723 - 9 tháng 7 năm 1737
Tiền nhiệmCosimo III
Kế nhiệmFrancis Stephen
Thông tin chung
Sinh24 tháng 5 năm 1671
Palazzo Pitti, Florence, Tuscany
Mất9 tháng 7 năm 1737(1737-07-09) (66 tuổi)
Pitti Palace, Florence, Tuscany
An tángBasilica của San Lorenzo
Phối ngẫuAnna Maria Franziska xứ Saxe-Lauenburg
Tên đầy đủ
Giovanni Battista Gastone de' Medici
Hoàng tộcMedici
Thân phụCosimo III de' Medici
Thân mẫuMarguerite Louise của Orléans
Tôn giáoCông giáo La Mã

Gian Gastone de' Medici (Giovanni Battista Gastone; 24 tháng 5 năm 1671 - 9 tháng 7 năm 1737) là Đại công tước thứ bảy và cũng là cuối cùng của Đại công quốc Toscana thuộc Nhà Medici.

Ông là con trai thứ hai của Đại Công tước Cosimo IIIMarguerite Louise của Orléans.[1] Chị gái ông, Nữ hầu tước Palatine Anna Maria Luisa, đã sắp xếp cuộc hôn nhân của ông với quý bà Anna Maria Franziska, một góa phụ giàu có ở Saxe-Lauenburg vào năm 1697. Hai vợ chồng khinh thường nhau và không có con. Sau khi người anh trai Ferdinando de' Medici, Đại công tử xứ Toscana qua đời vào năm 1713, Gian Gastone trở thành người thừa kế số một và chính thức kế vị cha mình vào năm 1723.

Triều đại của ông được đánh dấu bằng sự đảo ngược chính sách bảo thủ của người tiền nhiệm; ông bãi bỏ thuế cho những người nghèo hơn, bãi bỏ các luật hình sự hạn chế người Do Thái và ngừng các cuộc hành quyết công khai.[2] Medici muốn có những người thừa kế nam giới; cha của ông, Cosimo III, muốn Hầu tước Palatine kế vị Gian Gastone. Tuy nhiên, Tây Ban Nha, Anh, Áo và Cộng hòa Hà Lan đã bỏ qua kế hoạch của Cosimo và bổ nhiệm Vương tử Carlos của Tây Ban Nha - mẹ của ông là Elisabeth Farnese, là cháu gái của Margherita de' Medici trở thành người thừa kế của Toscana.[3][4] Dưới các thoả thuận của người Pháp, Tây Ban Nha và Áo, Francis Stephen xứ Lorraine đã đổi Công quốc Lorraine của gia tộc mình để lấy Đại công quốc Toscana, trong đó Vương tử Carlos của Tây Ban Nha thì được làm vua của Vương quốc NapoliSicilia. Người Áo nhận được Công quốc Parma còn Công quốc Lorraine thì để lại cho cha vợ của Louis XV của Pháp là Cựu vương Ba Lan Stanisław Leszczyński, người không có con trai, nên tương lai lãnh thổ này sẽ được vua Pháp thừa kế và sáp nhập.

Cuối triều đại của mình, Gian Gastone chọn giam bản thân trên giường bệnh, được chăm sóc bởi người tùy tùng của ông, Ruspanti.[5] Sau cái chết của Gian Gastone, vào ngày 9 tháng 7 năm 1737, Francis Stephen kế thừa ngôi vị của Toscana, kết thúc gần 300 năm cai trị của Nhà Medici đối với Florence.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Young, p 460
  2. ^ Hale, J.R., p 191
  3. ^ Young, p 481
  4. ^ Hale, p 192
  5. ^ Strathern, p 407

Thư mục

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Acton, Harold (1980). The Last Medici. London: Macmillan. ISBN 0-333-29315-0.
  • Aldrich, Robert; Wotherspoon, Garry (2000). Who's Who in Gay and Lesbian History: From Antiquity to World War II [volume 1 Who's Who]: From Antiquity to the Mid-twentieth Century Vol 1. London: Routledge. ISBN 978-0-415-15982-1.
  • Garrido, Fernando; Cayley, Charles Bagot (1876). A history of political and religious persecutions, Reprint: Arkose Press (September 26, 2015), ISBN 978-1343568808.
  • Hale, J.R. (1977). Florence and the Medici. London: Orion. ISBN 1-84212-456-0.
  • Levy, Carl (1996). Italian Regionalism: History, Identity and Politics. Oxford: Berg, 1996. ISBN 978-1-85973-156-7.
  • Row, Augustus (1868). Masonic Biography and Dictionary J.B. Lippincott & Company, Reprint: Kessinger Publishing, LLC; First edition (September 10, 2010) ISBN 978-1165041398.
  • Strathern, Paul (2003). The Medici: Godfathers of the Renaissance. London: Vintage. ISBN 978-0-09-952297-3.
  • Young, G.F. (1920). The Medici: Volume II. London: John Murray.
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan