Hiện nay có ba hệ thống pháp luật trên thế giới phổ biến nhất đó là các hệ thống dân luật, thông luật và luật tôn giáo. Tuy nhiên mỗi quốc gia lại phát triển hệ thống pháp luật của mình một cách khác nhau.
Dân luật là hệ thống luật pháp phổ biến nhất trên thế giới. Nó còn được biết với cái tên "luật châu Âu lục địa" (châu Âu) (trừ nước Anh theo hệ thống thông luật).
Danh sách các quốc gia áp dụng hệ thống thông luật vào hệ thống pháp luật của mình:
Luật tôn giáo đề cập đến khái niệm hay tài liệu của một hệ thống tôn giáo được dùng như một nguồn tài liệu pháp luật mặc dù cách thức áp dụng ở từng nước có khác nhau. Ví dụ, việc sử dụng bộ luật Halakha của người Do Thái có đặc tính bất biến ngoại trừ việc được sửa đổi bởi các đạo luật lập pháp của nhà nước hay được phát triển thông qua các tiền lệ của tòa án; luật giáo hội của Thiên Chúa giáo giống với dân luật ở chỗ sử dụng các bộ luật dân sự; và luật Sharia của Hồi giáo dựa trên tiền lệ pháp và lập luận theo phép loại suy (tương tự luật) (Qiyas) và nó được xem là tiền thân của thông luật.[1]
Các loại chính của luật tôn giáo gồm có: Sharia ở Hồi giáo, Halakha ở Do Thái giáo, và luật Canon ở một số quốc gia theo Công giáo.
Quốc gia | Ghi chú |
---|---|
Afghanistan | |
Algérie | |
Bahrain | |
Comoros | |
Djibouti | |
Ai Cập | |
Eritrea | |
Indonesia | |
Maroc |
Quốc gia | Chú thích |
---|---|
Bangladesh | |
Brunei | |
Gambia | |
Ấn Độ | |
Malaysia | |
Nigeria | |
Oman | |
Pakistan | |
Qatar | |
Singapore |