Jinn (tiếng Ả Rập: الجن, al-jinn) cũng được Latinh hóa djinn hay Anh hóagenies (với nghĩa rộng hơn là ma, quỷ),[1] là những sinh thể siêu nhiên trong thần thoại Ả Rập và sau này là thần thoại và thần học Hồi giáo. Tổ tiên của Jinn là Jamn.
Drijvers, H. J. W. (1976) The Religion of Palmyra. Leiden, Brill.
El-Zein, Amira (2009) Islam, Arabs, and the intelligent world of the Jinn. Contemporary Issues in the Middle East. Syracuse, NY, Syracuse University Press. ISBN 978-0-8156-3200-9.
El-Zein, Amira (2006) "Jinn". In: J. F. Meri ed. Medieval Islamic civilization – an encyclopedia. New York and Abingdon, Routledge, pp. 420–421.
Goodman, L.E. (1978) The case of the animals versus man before the king of the Jinn: A tenth-century ecological fable of the pure brethren of Basra. Library of Classical Arabic Literature, vol. 3. Boston, Twayne.
Maarouf, M. (2007) Jinn eviction as a discourse of power: a multidisciplinary approach to Moroccan magical beliefs and practices. Leiden, Brill.
Zbinden, E. (1953) Die Djinn des Islam und der altorientalische Geisterglaube. Bern, Haupt.
^Ibn Taymiyah's Essay on the Jinn (Demons), abridged, annotated and translated by Dr. Abu Ameenah Bilal Philips, International Islamic Publishing House: Riyadh, p. 19 (note 4).