Mì gạo (tiếng Anh: rice noodles) là một loại mì sợi được làm từ bột gạo và nước, đôi khi có thể có thêm bột sắn hoặc bột ngô để mì trong suốt và dai hơn. Đây là nguyên liệu cho nhiều món ăn quen thuộc trong ẩm thực Trung Quốc, Ấn Độ và khu vực Đông Nam Á. Mì gạo có thể ở dạng tươi, khô hoặc đông lạnh với nhiều biến thể khác nhau, ví dụ như bún, phở, miến. Mì tươi không bảo quản được lâu, hạn sử dụng có thể chỉ vài ngày.
Nguồn gốc của mì gạo bắt đầu từ thời nhà Tần khi người từ miền bắc Trung Quốc xuống xâm lược miền nam. Người miền bắc thường ăn lúa mì và kê, các loài cây ưa lạnh, và chế biến ra các loại mì làm từ lúa mì, trong khi người miền nam lại trồng lúa gạo hợp với thời tiết nóng. Để thích nghi, người ta đã thử làm các loại mì mới làm từ lúa gạo, qua đó phát minh ra "mì gạo". Trải qua thời gian, mì gạo và các loại biến thể của nó dần trở nên phổ biến trên khắp thế giới, đặc biệt là khu vực Đông Nam Á.[1] Ở Ấn Độ, theo nhà sử học K. T. Achaya, các tác phẩm văn chương Sangam đã nhắc tới một loại mì sợi cơm có tên là idiyappam, xuất hiện ở nước Tamil cổ đại vào khoảng thế kỷ thứ 1.[2]