Bài viết này có nhiều vấn đề. Xin vui lòng giúp cải thiện hoặc thảo luận về những vấn đề này bên trang thảo luận. (Tìm hiểu cách thức và thời điểm xóa những thông báo này)
|
Năm hoạt động | 1730s to 1760s |
---|---|
Quốc gia | Pháp, Ý, Trung Âu |
Rococo, hay còn được gọi là Roccoco hoặc Hậu Baroque, là một phong cách kiến trúc, nghệ thuật và trang trí đặc biệt cầu kỳ và kịch tính. Phong cách này là sự kết hợp giữa sự bất đối xứng, những đường cong uốn lượn, kỹ thuật thếp vàng, các gam màu phấn tiên và màu trắng, đường gờ điêu khắc tinh xảo, và kỹ thuật trompe-l'œil trong vẽ tranh bích họa để tạo nên sự bất ngờ và ảo giác về chuyển động và sự kịch tích. Rococo thường được xem là biểu hiện cuối cùng của phong trào Baroque.[1]
Phong cách Rococo khởi nguồn từ Pháp vào thập niên 1730 như là một sự đối lập với phong cách Louis XIV mang tính hình thức dưới cái tên "phong cách Rocaille".[2] Rococo nhanh chóng lan rộng và phát triển trên toàn châu Âu, đặc biệt là ở miền Bắc nước Ý, Áo, miền Nam nước Đức, Trung Âu và Nga.[3] Phong cách này cũng có ảnh hưởng sâu rộng lên loại hình nghệ thuật khác, đặc biệt là điêu khắc, nội thất, đồ bạc, hội họa, âm nhạc, sân khấu[4] và văn học.[5] Ban đầu, Rococo là một phong cách thế tục và chủ yếu được sử dụng trong trang trí nội thất tư gia, nhưng khía cạnh tâm linh đã dẫn đến sự phổ biến của phong cách này trong trang trí nội thất nhà thờ, đặc biệt là ở Trung Âu, Bồ Đào Nha và Nam Mỹ.[6]