Tư Mã Tiến (hay còn được biết đến là Tsuchi Mada) là yêu ma quỷ quái đã hãm hại Truy Mộng đến khốn khổ ở kì thi Hương (đừng nhầm lẫn với Minh Tư Mã Tín như gã họ Bảo nhé).[1] Giờ đây, Truy Mộng đã mất tích thật nên hắn rất đau buồn. Năm xưa hắn không ưa gì Truy Mộng thật nhưng dù sao cũng chung một thân thể với hắn nên không nỡ bỏ Truy Mộng một cách phũ phàng. Truy Mộng thật đã mất tích nên hắn là người kế tục để thực hiện thay một số công việc còn dang dở.
Việt vương Trọng năm thứ hai, vào một buổi sáng lạnh trời ngày có một kẻ khăn trùm kín mặt, tay cầm cáo trạng run run đưa cho thái sư Nguyễn Hữu Dụng. Cáo trạng ấy bày tỏ sự nghi ngờ rằng bộ công thượng thư Trần A Tử, lúc bấy giờ được đề bạt làm thiếu sư trong triều, có sự gian lận thi hành công vụ trong quá khứ. Kẻ giấu mặt không thể tin nổi một người đang cư ngụ ở Đế quốc La Mã Thần thánh xa xôi như A lại có thể thi triển phong ấn ma thuật ở Đại Việt nhanh như thế, ấy lại còn chưa kể là có sự cộng hưởng ma thuật nhịp nhàng với một pháp sư lừng lẫy khác. Kẻ ấy nghi ngờ rằng nhất định A Tử với tay pháp sư này có giao kèo ma quỷ mờ ám nào ở đây. Hắn còn cho rằng A không chỉ bán linh hồn của mình cho một pháp sư mà còn hành vi giao kết với nhiều phù thủy khác. Y muốn A cũng như đồng bọn phải bị thanh tẩy dưới ánh sáng công lý.[2]
Trước khi được Hoàng giáp Nguyễn Trọng Phú đề cử lên làm thiếu sư trong triều,[3] A Tử là người được trăm họ trong thiên hạ tin yêu, kính phục. Mặc dù rất dè dặt trong chuyện thăng quan tiến chức nhưng thị cuối cùng cũng lấy hết can đảm, hít thở thật sâu và giới thiệu bản thân mình trước quần chúng nhân dân.[4] Bên cạnh những lời chúc phúc thì thị cũng gặp không ít sự hoài nghi, dồn dập từ những bá quan có quyền lực trong triều. Thiếu sư Violet lo ngại bản tính hài hước quá mức của nữ nhi sẽ làm triều chính lộn xộn.[5] Ngự sử Nặc Danh liên tục hỏi dồn thị nữ về những vấn đề liên quan đến việc kiến thiết đất nước, chính sách phát triển văn hóa, giáo dục.[6] Thừa tướng Thiên Đế Cửu Bát không ngừng hỏi A về phương án chống giặc ngoại xâm.[7] Thái phó An Pha Mã và Tri phủ Én Bạc cho rằng A không phù hợp để làm thiếu sư.[8][9] Dẫu đối diện với nhiều ý kiến trái chiều như thế nhưng nữ sĩ lại không hề có dấu hiệu nao núng. Thị vẫn dũng cảm đối đáp quan lại bằng sự nhã nhặn vốn có của mình.[10][11][12] Người người nhà nhà dưới bầu trời của đất nước Đại Việt không khỏi cảm thấy khâm phục trước tài năng, đức độ và lễ nghĩa của A.[13][14][15][16] Những tưởng rằng vụ ứng cử này sẽ kết thúc trong êm thấm. Ngờ đâu một đại biến lại ập đến khiến chúng sinh không khỏi bàng hoàng. Bản thân A chắc cũng không nghĩ rằng đây có thể là những ngày tháng cuối cùng trong sự nghiệp của mình.[2]
Như đã kể, kẻ bí ẩn sau khi trình bày xong cáo trạng lẫn lời qua tiếng lại với A thêm một vài câu thì rút lui.[17] Một cuộc tranh luận lớn trong cộng đồng nổ ra, kẻ thì cho rằng vụ này chỉ mang tính chất hài hước và tào lao.[18][19][20][21] Cũng có người nhìn nhận rằng vụ này cần phải kiểm định dù bất cứ giá nào để tránh tạo sự nghi ngờ không cần thiết trong cộng đồng.[22][23] Một bộ phận quần chúng cũng không khỏi cảm thấy bất ngờ khi vụ kiểm định này được mở ra.[24][25] Thái sư Nguyễn Hữu Dụng ban đầu từ chối điều tra vì cho rằng vụ án này không đủ bằng chứng mặc dù xét về mặt lý thuyết thì ngài có thể kiểm định một pháp sư có giao kèo với phù thủy hay không.[26] Thiên Đế liên tục gây áp lực cho ngài buộc ngài phải làm cho ra lẽ.[27][28][29] Đế không hiểu tại sao thái sư Dụng lại chần chừ như vậy nhưng theo nguồn tin được biết thì có thể do ngài Dụng đang bận uống trà đàm đạo với thị tỳ Băng Tỏa[30] lẫn lên kế hoạch leo núi ở Huê Kỳ nên tạm thời không muốn bắt tay điều tra vụ án.
Một ngày kể từ lúc mở kiểm định, Trần A Tử chả nói chả rằng, không ăn không uống, không khóc không cười, mặt bần thần, tiều tụy, hốc hác như hồn lìa khỏi xác, không còn diện mạo tươi tắn, hớp hồn như ngày xưa. Nàng tóc tai trở nên bờm xờm, già đi cả chục tuổi, thậm chí còn có dấu hiệu tăng cân dù chỉ ngủ suốt ngày, ấy là chưa kể trong mơ còn liên tục gặp ác mộng.[31] Giữa lúc thiên hạ đang bận bịu phân tích nên xử nàng như thế nào, nàng chỉ biết nhìn ánh sáng lờ mờ từ cửa sổ ngục tù, tiếng chim vẫn hót, giọt sương đêm vẫn đọng lại trên từng kẽ lá.[32] Mãi cho tới lúc cái chết cận kề, nàng mới có thể thấu hiểu được giá trị của cuộc sống từ những điều nhỏ nhặt nhất.[33] Ngày trước, nàng chỉ cắm mặt vào sách vở, làm việc hùng hục như trâu cày đêm đến mức quên ăn quên ngủ.[34] Những lúc nhàn rỗi, nàng thường ra tửu quán nhậu say khướt, nói chuyện tiếu lâm với hội bằng hữu[35] nên triều đình rất ái ngại về điều này. Họ cho rằng một người có tâm hồn nghệ sĩ như A thật không thích hợp cho việc triều chính.[5][8][9] Dẫu quần chúng nói gì thì cũng không thể phủ nhận A là một bộ công thượng thư rất được việc dù có phải bán linh hồn mình cho ma quỷ.[36] Vì lẽ đó mà nàng luôn sống trong sự nghi kị của quan lớn,[37] nhân dân và bị phường ô hợp ghen ghét.[38] Cảm thấy cống hiến nhiều nhưng vẫn bị thiên hạ hoài nghi, đố kỵ nên A từ lâu đã muốn tìm kiếm sự giải thoát. Ngày đó đã đến với A theo cách mà A không muốn, thậm chí lại có phần tàn nhẫn hơn những gì nàng tưởng tượng.[39]
Thiên Đế cảm thấy chán nản sau một thời gian dài chờ đợi nên đành phải viết ra một bản cáo trạng dài chưa từng thấy liệt kê những bằng chứng rõ ràng hơn so với những gì mà kẻ giấu mặt đưa ra.[40] Dẫn chứng rõ ràng và đầy đủ đó đã khiến Nguyễn Hữu Dụng không còn cách nào khác là phải mở kiểm định. Kết quả là quả thật A có dấu hiệu liên kết sinh mệnh của mình với phù thủy miền sơn cước Johnson Lee Vô Nhất.[41] Thái sư Dụng đồng thời cũng yêu cầu Hiệp sĩ của Liên minh Thần thánh thực hiện pháp trận khiến cho thể xác của A tan biến gần như vĩnh viễn vào hư vô để cho thân thể nàng không còn bị yêu ma quấy nhiễu nữa. Trong một khoảnh khoắc 1/1000 giây nhìn thấy ma pháp giáng thẳng xuống thân xác mình, A vẫn kịp nở một nụ cười mãn nguyện vì nàng cảm thấy được giải thoát nhưng cũng đượm buồn vì mình đã quá tin vào phù thủy.[42] Dẫu vậy vụ án đến đây vẫn chưa kết thúc, Thiên Đế vẫn quyết truy cùng diệt tận đám phù thủy, linh hồn lẫn tùy tùng liên quan đến A và Johnson Lee đến hơi thở cuối cùng.[43] Thậm chí Thiên Đế còn nghi ngờ A với Johnson Lee là một, tuy nhiên Thái sư Dụng cho rằng khả năng này rất thấp.[44] A cuối cùng đã quy tiên trong sự dè bỉu, móc mỉa của người đời.[45][46] Còn đồng phạm Johnson Lee đến phút chót vẫn ngẩng cao đầu nhìn từng làn đạn bắn xuyên qua cơ thể mình. Đến lúc hồn lìa khỏi xác, tiếng hét đầy thách thức của y vẫn còn vang vọng cả bầu trời nước Đại Việt.[47] Những người chứng kiến vụ việc ngày hôm ấy chắc hẳn sẽ không bao giờ quên.
Ngoài những tranh luận liên quan đến vụ án thì cũng có những ý kiến không liên quan một chút nào. Bao gồm:
Tranh luận này nổ ra khi một hồn ma vô danh cho rằng "nữ giới ít khi nào có khả năng hoạt động ban đêm như vậy".[48] Ngay lập tức, nó đã bị chúng sinh chỉ trích. Nguyễn Trọng Phú cho rằng thời còn là tú tài, y từng thấy "nhiều nữ sĩ thức nguyên đêm đặng dùi mài kinh sử (thi xong thì ngủ 16-20 tiếng để ngủ bù) là chuyện thường tình" và lờ đi ý kiến của hồn ma.[49] Violet tiếp nối cuộc tranh luận bằng câu không liên quan gì và bị Trọng Phú chỉ trích.[50] Nữ sử gia Nhạc Ny cho rằng vụ kiểm định này có dấu hiệu lạc hướng sang công kích cá nhân chứ không còn là một vụ án bình thường nữa.[51]
Giữa lúc vụ án đang thảo luận sôi nổi, một kẻ thảo khấu ô hợp tự xưng là Trương Gai đạp cửa xông thẳng vào phòng xử án buông lời cáo buộc A Tử phác họa bản đồ một cách xuyên tạc.[52] Y trước đó cũng có hiềm khích với A về vấn đề cờ quạt của nước Đại Việt phải theo quan điểm chủ quan của y chứ không chấp nhận phải giống như trong sách vở. Hắn liên tục cho rằng chỉ có kẻ bán nước cầu vinh mới phản đối tài liệu tự chế của hắn chứ không đời nào tài liệu của hắn có thể sai sót như vậy[53] và khẩn cầu các vua quan hãy trừng trị thích đáng nữ nhi này.[52] Tiểu tử Đức Anh cảm thấy bất bình nên chế giễu Trương Gai.[54] Trương Gai không chịu, liền đáp trả lại bằng những suy diễn vô căn cứ rằng Đức Anh đã bị A kiểm soát tâm trí.[55] Ma đạo sĩ Truy Mộng cho rằng vụ tranh cãi này có dấu hiệu lạc đề nên cùng với Tây dương đạo sĩ Bùi Quang Tú làm phép dịch chuyển tên thảo khấu và tiểu tử ra khỏi phòng xét xử.[56]
Kể từ khi Trần A Tử bị xử tử và tuyên án là tội phạm quốc tế.[57] Dư luận cũng như quần chúng vừa bày tỏ niềm thương cảm sâu sắc, vừa bày tỏ sự tiếc nuối. Đồng thời cũng không ít kẻ ghen ghét hả hê khi A bị hạ bệ.[58] Tri huyện Đông Minh bày tỏ sự thất vọng, hụt hẫng đến tột cùng khi rất tin tưởng A nhưng lòng tin bị phản bội. Thêm vào đó, Minh cũng khá tiếc nuối khi người chống giặc xuyên tạc khá nhiệt tình đã bị cộng đồng chối bỏ.[59] Tiểu tử Mạnh An cảm thấy thương tiếc khôn nguôi khi đại tỉ mà cậu hằng ngưỡng mộ đã từ giã trần gian, thắc mắc rằng không biết tại sao tỉ lại có thể làm như vậy nhưng vẫn mong là kiếp sau tỉ sẽ làm điều có ích.[60] Thiếu phó về hưu Phan Đăng cũng chúc mừng A đã được giải thoát khỏi áp lực công việc cùng với đám ma quỷ đè nặng lên người nàng bấy lâu nay và quan trọng nhất là kiếp sau, nàng có thể sống thật với bản chất của nàng.[61] Tỉ tỉ từng làm việc chung với nàng là Băng Tỏa cũng muốn ôm nàng và hẹn ngày tái ngộ ở một thành bang thuộc Đế quốc La Mã Thần thánh.[62] Tiểu đệ của A Tử hiện đang bị giam ở nhà tù Côn Đảo cũng cố vượt ngục để chạy tới lăng tẩm gửi cho nàng một nhành hoa (mặc dù hoa mà tiểu tử gửi không phù hợp để thăm viếng).[63] Người đàn ông với tên lạ hoắc mặc dù chế giễu A ở phòng kiểm định nhưng khi nàng qua đời cũng không quên tới lăng để dành cho nàng lời chúc.[64] Cũng có người bạn của nàng đến lăng để tấu nhạc đám ma nhưng Đại dâm thần Nguyễn Hải cho rằng nội dung không phù hợp nên đã làm phép để chế tĩnh không gian.[65] Về phần Truy Mộng cư sĩ, cậu vẫn chưa quên ơn người thầy pháp năm xưa đã giúp đỡ mình nên dành cho người lời chúc tốt đẹp nhất. Cậu cũng mong nàng đừng bị ám ảnh bởi quá khứ nữa và mong có thể gặp nàng ở kiếp sau.[66]
Sự nghi ngờ nổi lên khi một Ngọn đèn bí ẩn (sau này lộ diện là cùng một người với kẻ đưa ra cáo trạng) dẫn ra bằng chứng khác chứng tỏ A không trong sạch.[67] Tuy nhiên, việc tiết lộ của hắn vô tình khiến hắn bị Đại dâm thần Nguyễn Hải tình nghi là một Khu mật sứ vì có thù oán với A Tử nên đã lên kế hoạch hãm hại cô.[68] Thiếu phó Phan Đăng cũng viện dẫn những chứng khá thuyết phục nào là chỉ có Khu mật sứ mới có thể "đổi mức khả kiến" cho đến những lá bùa thu nhỏ đặc trưng của họ.[69] Tuy nhiên, bằng chứng Đăng đưa ra đã bị chứng minh là sai lầm.[70] Hậu quả của sự sai sót đó là Khu mật sứ Trần Nguyễn Minh Huy cảm thấy hệ thống có trục trặc đến mức phải xin Liên minh Thần thánh cho từ chức.[71] Truy Mộng cư sĩ mặc dù ra sức can ngăn, khuyên nhủ nhưng vẫn không thể thay đổi được ý định của Huy. Vì lòng tự trọng cao và không muốn cộng đồng nghi ngờ thêm nữa nên ngài buộc phải từ bỏ tước vị của mình để bảo toàn khí tiết của một con người mang nửa dòng máu samurai.[72][73] Đồng thời, ủy thác một phần gia trang, ruộng vườn cho Truy Mộng quản lý. Dẫu vậy, y quản lý chưa được bao lâu thì rời khỏi trần gian một cách đột ngột.[74] Người đưa ra yêu cầu kiểm định nhóm quan mật sứ cũng đành xin phép cáo quan về ở ẩn.[75]
Đại dâm thần Nguyễn Hải cảm thấy lăng tẩm có dấu hiệu bị phường du thủ du thực phá hoại nhiều[52][58] nên đã xin phép Thừa tướng Conbo thi triển phong ấn ma thuật. Thừa tướng ban đầu định dùng sợi xích hoàng kim nhưng cảm thấy như thế sẽ có phần hơi quá tay với những người yêu thương A thật lòng nên giảm ma pháp xuống mức thấp hơn.[76] Những người yêu quý A thật may là vẫn có thể đến lăng tẩm để gửi cho A những lời chúc cuối cùng trước thời khắc nàng tái sinh một lần nữa. Hiện tại, nàng đã "tái sinh" và sinh sống trong một thân xác hoàn toàn mới nhưng vẫn đẹp mĩ miều như trước và rất béo.