Trang trí Giáng Sinh (Christmas decoration) là bất kỳ kiểu trang trí nào được sử dụng trong Mùa Giáng Sinh và mùa nghỉ lễ Giáng Sinh trước và sau Lễ Giáng sinh. Màu sắc truyền thống của Giáng Sinh là màu xanh của cây thông Nô-en (cây Giáng Sinh), màu trắng như tuyết và màu đỏ của hình trái tim. Các màu sắc vàng và màu bạc cũng phổ biến, giống như các màu kim loại khác. Các hình ảnh điển hình trên đồ trang trí Giáng sinh bao gồm Chúa Giêsu Hài Đồng, Cha Giáng Sinh, ông già Nô-en (Santa Claus) và ngôi sao Bethlehem. Ở nhiều quốc gia, chẳng hạn như Thụy Điển, mọi người bắt đầu trang trí Mùa Vọng và Giáng sinh vào ngày đầu tiên của Mùa Vọng[1]. Phụng vụ Kitô giáo được thực thành ở một số giáo xứ thông qua nghi lễ Treo cây xanh[2]. Trong thế giới Cơ Đốc giáo phương Tây thì hai ngày truyền thống khi đồ trang trí Giáng sinh bị dẹp bỏ là Đêm thứ mười hai và nếu chúng không được gỡ xuống vào ngày đó thì nến sẽ được hạ ngay sau ngày sau sẽ kết thúc Mùa Giáng sinh-Hiển linh ở một số giáo phái Cơ Đốc[3]. Trong lịch sử, việc dỡ bỏ đồ trang trí Giáng sinh trước Đêm thứ mười hai, cũng như để đồ trang trí ngoài Lễ nến được coi là điều không tốt[4].
Truyền thống trang trí cây cối đã có từ lâu vì người Celts đã thực hành trang trí một cây, biểu tượng của sự sống vào thời điểm đông chí[5]. Tertullian đã phàn nàn vào thế kỷ thứ 2 rằng những người theo đạo Cơ đốc ở Bắc Phi đã trang trí nhà của họ bằng cây xanh, một biểu tượng ngoại giáo[6]. Cây Giáng sinh được những tín nhân Luther ở Đức sử dụng lần đầu tiên vào thế kỷ XVI, với các ghi chép chỉ ra rằng cây Giáng sinh được đặt trong Nhà thờ Strasbourg vào năm 1539, dưới sự lãnh đạo của Nhà cải cách Tin lành là Martin Bucer[7][8]. Tại Hoa Kỳ, những người theo đạo Tin Lành Luther ở Đức này đã mang theo cây thông Noel được trang trí; Người Moravian đã thắp những ngọn nến trên những cây đó[9][10].
Những nơi khác nhau cũng có những truyền thống và mê tín khác nhau về thời điểm và cách loại bỏ bớt đồ trang trí Giáng sinh[11]. Ở Bắc Mỹ và Nam Mỹ, Úc và Châu Âu, truyền thống trang trí bên ngoài ngôi nhà bằng đèn và đôi khi bằng Sled, người tuyết được thắp sáng và các nhân vật Giáng sinh khác. Các thành phố cũng thường tài trợ cho việc trang trí, các biểu ngữ Giáng sinh có thể được treo trên đèn đường và cây thông Noel được đặt ở quảng trường thị trấn[12]. Ở Anh, người ta có phong tục đốt đồ trang trí trên lò sưởi. Tuy nhiên, truyền thống này đã không còn được ưa chuộng vì những đồ trang trí có thể tái sử dụng và không thể hư hỏng được làm bằng nhựa, gỗ, thủy tinh và kim loại trở nên phổ biến hơn[13].
Advent – The four weeks before Christmas are celebrated by counting down the days with an advent calendar, hanging up Christmas decorations and lightning an additional candle every Sunday on the four-candle advent wreath.
Another popular activity is the "Hanging of the Greens," a service in which the sanctuary is decorated for Christmas.
Any Christmas decorations not taken down by Twelfth Night (January 5th) should be left up until Candlemas Day and then taken down.
The Christmas tree as we know it seemed to emerge in Lutheran lands in Germany in the sixteenth century. Although no specific city or town has been identified as the first to have a Christmas tree, records for the Cathedral of Strassburg indicate that a Christmas tree was set up in that church in 1539 during Martin Bucer's superintendency.
The Christmas tree became a widespread custom among German Lutherans by the eighteenth century.
German Lutherans brought the decorated Christmas tree with them; the Moravians put lighted candles on those trees.
Many Lutherans continued to set up a small fir tree as their Christmas tree, and it must have been a seasonal sight in Bach's Leipzig at a time when it was virtually unknown in England, and little known in those farmlands of North America where Lutheran immigrants congregated.