130 Elektra

130 Elektra
VLT-SPHERE quang học thích ứng hình ảnh của Elektra được chụp vào ngày 5 tháng 8 năm 2019[1]
Khám phá[2]
Khám phá bởiChristian H. F. Peters
Nơi khám pháĐài quan sát Litchfield
Ngày phát hiện17 tháng 2 năm 1873
Tên định danh
(130) Elektra
Phiên âm/ɪˈlɛktrə/[7]
Đặt tên theo
Electra[3]
A873 DA[4]
Vành đai chính[2][4] · (bên ngoài)[5]
background[6]
Tính từElektrian /ɪˈlɛktriən/[8]
Đặc trưng quỹ đạo[4]
Kỷ nguyên 1 tháng 7 năm 2021
(JD 2.459.396,5)
Tham số bất định 0
Cung quan sát46.979 ngày (128,62 năm)
Điểm viễn nhật3,7808 AU
Điểm cận nhật2,4725 AU
3,1266 AU
Độ lệch tâm0,209 23
5,53 năm (2019 ngày)
87,758°
0° 10m 41.79s / ngày
Độ nghiêng quỹ đạo22,782°
145,009°
237,588°
Vệ tinh đã biết3
Trái Đất MOID1,54146 AU (230,599 Gm)
Sao Mộc MOID1,90805 AU (285,440 Gm)
TJupiter3,062
Đặc trưng vật lý
Kích thướcc/a = 0,57±0,04[1]
262 × 205 × 164±3% km[9]
Đường kính trung bình
199±2 km[1]
Khối lượng(6,4±0,2)×1018 kg[1]
(7,0±0,3)×1018 kg[10]
Mật độ trung bình
1,55±0,07 g/cm3[1]
5,224663±0,000001 h[1][9]
156°[1]
Vĩ độ hoàng đạo cực
–88°[9]
Kinh độ hoàng đạo cực
71°[9]
7,21[2][4]
7,05[1]

Elektra /ɪˈlɛktrə/ (định danh hành tinh vi hình: 130 Elektra) là một tiểu hành tinh rất lớn ở vòng ngoài cùng vành đai chính và là hệ bốn hành tinh với ba vệ tinh hành tinh vi hình. Ngày 17 tháng 2 năm 1873, nhà thiên văn học người Mỹ gốc Đức Christian H. F. Peters phát hiện tiểu hành tinh Elektra khi ông thực hiện quan sát tại Đài quan sát Litchfield từ Đại học Hamilton, New York và đặt tên nó theo Electra, nữ thần báo thù trong thần thoại Hy Lạp.

Mô hình 3D dựa trên đường cong ánh sáng của 130 Elektra

Quang phổ của 130 Elektra thuộc kiểu G vì thế nó có thành phần cấu tạo giống như tiểu hành tinh Ceres. Đã thấy các dấu hiệu quang phổ của các hợp chất hữu cơ ở bề mặt của Elektra[12] và nó cho thấy bằng chứng về sự thay đổi chất lỏng.[13]

Cuối thập niên 1990, một mạng lưới các nhà thiên văn học khắp thế giới đã thu thập các dữ liệu đường cong ánh sáng dùng để rút ra các tình trạng quay vòng và các kiểu mẫu hình dạng của 10 tiểu hành tinh mới, trong đó có 130 Elektra.[14][15]

Các quan sát quang học đã tìm thấy ba vệ tinh của tiểu hành tinh này. Khi biết rõ được quỹ đạo, thì có thể tìm ra khối lượng đáng tin cậy của Elektra. Giá trị 6,6×1018 kg chỉ cho biết một tỷ trọng 1,3 ± 0,3 g/cm³. Các quan sát quang học cũng đã xác định là hình dạng của Elektra hoàn toàn không đều, cũng như cho các chỉ số suất phản chiếu khác biệt là 5-15% ở bề mặt của nó.[16][17][18]

Che khuất

[sửa | sửa mã nguồn]
Hồ sơ che khuất của Elektra được quan sát từ Châu Âu vào ngày 21 tháng 4 năm 2018
Vệ tinh của Elektra[10][19]
Tên Khám phá Công bố Đường kính (km) Bán trục lớn (km) Chu kỳ quỹ đạo (ngày) Độ lệch tâm Độ nghiêng (°)[a] Điểm mọc (°) Góc cận điểm (°) Độ bất thường trung bình (°)
S/2014 (130) 2[20] 09-12-2014 06-11-2021 1,6±0,4 344±5 0,679±0,001 0,33±0,05 129±24 127±18 23±11
S/2014 (130) 1[19] 06-12-2014 16-12-2014 2,0±0,4 501±7 1,192±0,002 0,03±0,03 156±7 187±10 235±18
S/2003 (130) 1[21] 15-08-2003 17-08-2003 6,0±0,6 1297,58±0,54 5,287±0,001 0,0835±0,0096 160,21±1,50 176,1±5,7 184,4±14,1 117,3±11,7

S/2003 (130) 1

[sửa | sửa mã nguồn]
Biểu đồ quỹ đạo của hệ thống bốn Elektra

Năm 2003, một vệ tinh nhỏ của Elektra đã được dò ra bằng kính thiên văn Keck II. Đường kính của vệ tinh này là 4 km và nó di chuyển theo quỹ đạo ở khoảng cách chừng 1170 km. Vệ tinh này được tạm gọi là S/2003 (130) 1. Cho tới nay, do chỉ mới có ít lần quan sát nên quỹ đạo của nó chưa được xác định chắc chắn[22].

S/2014 (130) 1

[sửa | sửa mã nguồn]
Ghép ảnh hồng ngoại VLT-SPHERE cho thấy hình dạng phân giải của Elektra (độ sáng bị tắt) và vị trí của hai mặt trăng của nó từ ngày 6 đến ngày 31 tháng 12 năm 2014. S / 2003 (130) 1 là vật thể sáng hơn trong khi S / 2014 (130) 1 là vật thể mờ hơn, đối tượng bên trong có thể nhìn thấy trong hình ảnh thứ hai và thứ ba.[23]

S/2014 (130) 2

[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ a b c d e f g h i Vernazza, P.; Ferrais, M.; Jorda, L.; Hanuš, J.; Carry, B.; Marsset, M.; và đồng nghiệp (tháng 10 năm 2021). “VLT/SPHERE imaging survey of the largest main-belt asteroids: Final results and synthesis” (PDF). Astronomy & Astrophysics. 654: 48. Bibcode:2021A&A...654A..56V. doi:10.1051/0004-6361/202141781. S2CID 239104699. A56.
  2. ^ a b c “(130) Elektra”. Minor Planet Center. Hiệp hội Thiên văn Quốc tế. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  3. ^ Schmadel, Lutz D. (tháng 8 năm 2003). “(130) Elektra”. Dictionary of Minor Planet Names. 1. Springer Berlin Heidelberg. tr. 27. ISBN 9783540002383.
  4. ^ a b c d e f g “130 Elektra (A873 DA)”. JPL Small-Body Database Browser (2021-06-16 last obs.). Phòng Thí nghiệm Sức đẩy Phản lực. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 5 năm 2021. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  5. ^ “LCDB Data for (130) Elektra”. Asteroid Lightcurve Database. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  6. ^ a b c “Asteroid 130 Elektra”. Small Bodies Data Ferret. Viện Khoa học Hành tinh / Hiệp hội Thiên văn Quốc tế. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 11 năm 2021. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  7. ^ “Electra”. Từ điển tiếng Anh Oxford . Nhà xuất bản Đại học Oxford. (Subscription or participating institution membership required.)
  8. ^ George William Cox (1878) History of Greece
  9. ^ a b c d Hanuš, J.; Marchis, F.; Viikinkoski, M.; Yang, B.; Kaasalainen, M. (tháng 3 năm 2017). “Shape model of asteroid (130) Elektra from optical photometry and disk-resolved images from VLT/SPHERE and Nirc2/Keck” (PDF). Astronomy & Astrophysics. 599: 7. arXiv:1611.03632. Bibcode:2017A&A...599A..36H. doi:10.1051/0004-6361/201629592. S2CID 22881490. A36.
  10. ^ a b Berdeu, Anthony; Langlois, Maud; Vachier, Frédéric (tháng 2 năm 2021). “First observation of a quadruple asteroid. Detection of a third moon around (130) Elektra with SPHERE/IFS” (PDF). Astronomy & Astrophysics. 658: 21. Bibcode:2022A&A...658L...4B. doi:10.1051/0004-6361/202142623. L4.
  11. ^ Tedesco, E.F.; Noah, P.V.; Noah, M.; Price, S.D. (tháng 10 năm 2004). IRAS Minor Planet Survey v6.0. NASA Planetary Data System (Bản báo cáo). Viện Khoa học Hành tinh / NASA. Bibcode:2004PDSS...12.....T. IRAS-A-FPA-3-RDR-IMPS-V6.0. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  12. ^ D.P. Cruikshank và R.H. Brown (1987). Organic Matter ngày Asteroid 130 Elektra. Science. 238: 183. doi:10.1126/science.238.4824.183. PMID 17800458.
  13. ^ Fornasier, S.; Lazzarin, M.; Barbieri, C.; Barucci, M.A. (tháng 2 năm 1999). “Spectroscopic comparison of aqueous altered asteroids with CM2 carbonaceous chondrite meteorites”. Astronomy and Astrophysics Supplement. 135: 65–73. Bibcode:1999A&AS..135...65F. doi:10.1051/aas:1999161.
  14. ^ Ďurech, J.; Kaasalainen, M.; Marciniak, A.; Allen, W.H.; Behrend, R.; Bembrick, C.; và đồng nghiệp (tháng 4 năm 2007). “Physical models of ten asteroids from an observers' collaboration network” (PDF). Astronomy & Astrophysics. 465 (1): 331–337. Bibcode:2007A&A...465..331D. doi:10.1051/0004-6361:20066347. S2CID 123543208.
  15. ^ Durech, J.; Kaasalainen, M.; Marciniak, A.; Allen, W. H. (2007). “Asteroid brightness and geometry”. Astronomy and Astrophysics. 465 (1): 331–337. Bibcode:2007A&A...465..331D. doi:10.1051/0004-6361:20066347.
  16. ^ Marchis, F.; Kaasalainen, M.; Hom, E.F.Y.; Berthier, J.; Enriquez, J.; Hestroffer, D.; Le Mignant, D.; de Pater, I.; và đồng nghiệp (tháng 11 năm 2006). “Shape, size, and multiplicity of main-belt asteroids: I. Keck Adaptive Optics survey”. Icarus. 185 (1): 39–63. Bibcode:2006Icar..185...39M. doi:10.1016/j.icarus.2006.06.001. PMC 2600456. PMID 19081813. S2CID 37475382.
  17. ^ Johnston, Wm. Robert (ngày 11 tháng 11 năm 2021). “(130) Elektra, S/2003 (130) 1, S/2014 (130) 1, and third companion. Asteroids with Satellites Database. Truy cập ngày 11 tháng 11 năm 2021 – qua Johnston's Archive.
  18. ^ Marchis, F.; Descamps, P.; Berthier, J.; Hestroffer, D.; Vachier, F.; Baek, M.; Harris, A.W.; Nesvorný, D. (tháng 5 năm 2008). “Main belt binary asteroidal systems with eccentric mutual orbits” (PDF). Icarus. 195 (1): 295–316. arXiv:0804.1385. Bibcode:2008Icar..195..295M. doi:10.1016/j.icarus.2007.12.010. S2CID 119244052.
  19. ^ a b Yang, B.; Wahhaj, Z.; Beauvalet, L.; Marchis, F.; Dumas, C.; Marsset, M.; Nielsen, E.L.; Vachier, F. (tháng 8 năm 2016). “Extreme AO observations of two triple-asteroid systems with SPHERE”. The Astrophysical Journal Letters. 820 (2): 6. arXiv:1603.04435. Bibcode:2016ApJ...820L..35Y. doi:10.3847/2041-8205/820/2/L35. S2CID 118585139. L35.
  20. ^ Green, Daniel W. E. (ngày 6 tháng 11 năm 2021). “(130) Elektra”. Central Bureau for Astronomical Telegrams. Electronic Telegram. Hiệp hội Thiên văn Quốc tế. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2021.
  21. ^ Green, Daniel W. E. (ngày 17 tháng 8 năm 2003). “IAUC 8183: S/2003 (130) 1; 2003hd; C/2003 E1; C/2002 Y1; Corr”. International Astronomical Union Circular. Central Bureau for Astronomical Telegrams. Bibcode:2003IAUC.8183....1M.
  22. ^ 130 Elektra và S/2003 (130) 1, orbit data website maintained bởi F. Marchis.
  23. ^ “Elektra: A new triple asteroid” (Thông cáo báo chí). Đài thiên văn phía Nam của Châu Âu. ngày 25 tháng 4 năm 2016. Truy cập ngày 9 tháng 5 năm 2016.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan
Đại cương chiến thuật bóng đá: Pressing và các khái niệm liên quan
Đại cương chiến thuật bóng đá: Pressing và các khái niệm liên quan
Cụm từ Pressing đã trở nên quá phổ biến trong thế giới bóng đá, đến mức nó còn lan sang các lĩnh vực khác và trở thành một cụm từ lóng được giới trẻ sử dụng để nói về việc gây áp lực
Neia và màn lột xác sau trận chiến bảo vệ thành Loyts
Neia và màn lột xác sau trận chiến bảo vệ thành Loyts
Neia và màn lột xác sau trận chiến bảo vệ thành Loyts, gián điệp do "Nazarick cộng" cài vào.
Một vài thông tin về Joy Boy  - One Piece
Một vài thông tin về Joy Boy - One Piece
Ông chính là người đã để lại một báu vật tại hòn đảo cuối cùng của Grand Line, sau này báu vật ấy được gọi là One Piece, và hòn đảo đó được Roger đặt tên Laugh Tale
Tử Sắc Thủy tổ Ultima (Violet) trong Tensei shitara Slime Datta Ken
Tử Sắc Thủy tổ Ultima (Violet) trong Tensei shitara Slime Datta Ken
Ultima (ウルティマ urutima?), còn được gọi là Violet (原初の紫ヴィオレ viore, lit. "Primordial of Violet"?), là một trong những Primordial gia nhập Tempest sau khi Diablo chiêu mộ cô.