Gabriel của Tây Ban Nha | |||||
---|---|---|---|---|---|
Infante của Tây Ban Nha | |||||
Họa phẩm bởi Anton Raphael Mengs, năm 1767 | |||||
Thông tin chung | |||||
Sinh | Cung điện Portici, Vương quốc Napoli | 12 tháng 5 năm 1752||||
Mất | 23 tháng 11 năm 1788 Casita del Infante, El Escorial, Tây Ban Nha | (36 tuổi)||||
Phối ngẫu | Mariana Vitória của Bồ Đào Nha (m. 1785; died 1788) | ||||
Hậu duệ | Pedro Carlos, Infante Tây Ban Nha và Bồ Đào Nha Maria Carlota, Infanta Tây Ban Nha | ||||
| |||||
Vương tộc | Nhà Borbón | ||||
Thân phụ | Carlos III của Tây Ban Nha | ||||
Thân mẫu | Maria Amalia của Ba Lan | ||||
Tôn giáo | Công giáo La Mã |
Gabriel của Tây Ban Nha [2] (tên đầy đủ: Gabriel Antonio Francisco Javier Juan Nepomuceno José Serafín Pascual Salvador; 12 tháng 5 năm 1752 – 23 tháng 11 năm 1788) là con trai của Quốc vương Carlos III của Tây Ban Nha và Maria Amalia của Ba Lan.
Gabriel sinh ra tại Cung điện Portici ở Napoli, là con trai thứ tư của Carlos III của Tây Ban Nha, lúc bấy giờ là Quốc vương của Napoli và Sicilia, và Maria Amalia của Ba Lan. Cha của Gabriel đã là Quốc vương Carlo VII và V của Napoli và Sicilia từ năm 1735.
Trong số các con trai của Carlos III, Gabriel là người thông minh và chăm chỉ nhất. Gabriel là người rất có văn hóa, nổi tiếng là một dịch giả xuất sắc các tác phẩm của Sallust và là một người bảo trợ cho nghệ thuật. Giáo viên âm nhạc của Gabriel là Antonio Soler, người đã sáng tác một số bản sonata trên đàn harpsichord đặc biệt cho cậu học trò tài năng của mình, cũng như tổ chức các buổi hòa nhạc với hai đàn organ để biểu diễn với Gabriel tại Vương cung Thánh đường ở El Escorial.
Gabriel trải qua thời thơ ấu ở vương quốc Napoli của cha; năm 7 tuổi, Gabriel cùng cha mẹ và các anh chị của mình là Carlos và María Luisa chuyển đến sống ở Madrid. Người bác của Gabriel là Fernando VI của Tây Ban Nha qua đời vào năm 1759 mà không có hậu duệ nên cha của Gabriel trở thành Carlos III của Tây Ban Nha. Carlos III để lại hai người con trai ở Napoli gồm có người con trai lớn là Felipe Antonio, Công tước xứ Calabria (người bị khuyết tật và do đó không được kế vị bất kỳ lãnh thổ nào của cha) và cậu bé 8 tuổi Fernando, Quốc vương Napoli và Sicilia; Fernando được đặt dưới sự bảo hộ của một hội đồng Nhiếp chính điều hành Vương quốc cho đến năm 1767.
Khi ở Tây Ban Nha, anh trai Carlos của Gabriel đã kết hôn với María Luisa của Parma vào năm 1765; do hai vợ chồng chưa có con cho đến năm 1771; Gabriel đứng thứ ba trong danh sách kế vị ngai vàng Tây Ban Nha. Trước khi anh trai Fernando kết hôn, Gabriel đứng thứ hai trong danh sách kế vị ngai vàng từ năm 1759 đến năm 1775. Sau này, Gabriel được phong làm Đại Viện trưởng của Dòng Trợ thế Thánh Gioan Thiên Chúa ở Castilla và León. Năm 1771, Gabriel hướng dẫn Juan de Villanueva xây dựng Casita del Infante.
Năm 1785, Henrique de Meneses, Hầu tước thứ 3 xứ Louriçal, đã sắp xếp một cuộc hôn nhân giữa Gabriel với Vương nữ Mariana Vitória của Bồ Đào Nha; con gái của Maria I của Bồ Đào Nha và Pedro III của Bồ Đào Nha. Mariana Vitória đã kết hôn ủy nhiệm vào ngày 12 tháng 4 năm 1785 tại Lisboa và hai người gặp nhau lần đầu tiên tại Aranjuez vào ngày 23 tháng 5. Cặp đôi có ba người con nhưng chỉ có người con lớn sống qua tuổi trưởng thành là Pedro Carlos. Pedro Carlos sau này được phong làm Infante Bồ Đào Nha bởi bà ngoại, người đã nuôi nấng Pedro Carlos tại Cung điện Vương thất Queluz.
Khi sinh đứa con cuối cùng là Vương tôn Charles, Gabriel và vợ đang ở tại Casita del Infante ở El Escorial. Tại đó, Gabriel mắc bệnh đậu mùa và qua đời ở tuổi 36. Mariana Vitória cũng chống chọi với cơn bạo bệnh và qua đời ở tuổi 19 vào ngày 2 tháng 11; Vương tôn Carlos cũng qua đời sau mẹ mình một tuần.
Cả ba người đều được chôn cất tại khu phức hợp El Escorial. Cái chết của Gabriel đã ảnh hưởng đến cha là Carlos III và ông cũng sớm qua đời.