Hội chứng cai rượu là tập hợp các triệu chứng có thể xảy ra khi giảm sử dụng rượu sau một thời gian tiêu thụ quá mức.[1] Các triệu chứng điển hình bao gồm lo lắng, run rẩy, đổ mồ hôi, nôn mửa, nhịp tim nhanh và sốt nhẹ.[1] Các triệu chứng nghiêm trọng hơn gồm co giật, ảo giác, và mê sảng run (DTs).[1] Các triệu chứng thường bắt đầu sáu giờ sau lần uống cuối cùng, tồi tệ nhất từ 24 đến 72 giờ và cải thiện sau bảy ngày.[2][3]
Cai rượu gặp ở những người nghiện rượu.[1] Điều này xảy ra sau khi giảm uống rượu theo kế hoạch hoặc không theo kế hoạch.[1] Cơ chế cơ bản bao gồm giảm đáp ứng của các thụ thể GABA nằm tại não.[3] Quá trình cai rượu thường được theo sau bằng đánh giá Clinical Institute Withdrawal Assessment of Alcohol Scale, revised (CIWA-Ar).[3]
Điều trị chính cai rượu với các thuốc benzodiazepin như chlordiazepoxide hoặc diazepam.[2] Thông thường liều lượng được đưa ra dựa trên các triệu chứng của một người.[2] Thiamine được khuyến cáo thường xuyên.[2] Các vấn đề về điện giải và đường huyết hạ thấp cũng nên được xem xét. Điều trị sớm giúp cải thiện nhanh.[2]
Ở thế giới phương Tây, khoảng 15% người có vấn đề nghiện rượu tại một thời điểm nào đó.[3] Khoảng một nửa số người nghiện rượu sẽ tiến triển các triệu chứng cai nghiện sau khi giảm sử dụng, với bốn phần trăm có các triệu chứng nghiêm trọng.[3] Trong số những người có triệu chứng nặng, lên đến 15% trường hợp tử vong.[2] Các triệu chứng cai rượu đã được mô tả sớm nhất vào 400 TCN bởi Hippocrates.[4][5] Đây đã không trở thành một vấn đề phổ biến cho đến những năm 1800.[5]