Người chơi | 2 – 10[1] |
---|---|
Các kỹ năng yêu cầu | Giữ bí mật lá bài, đoán lá bài đối phương, chiến thuật đánh bài |
Độ tuổi | 7+[1] |
Số thẻ bài | 108 hoặc 112 |
Thời gian chơi | Thông thường là vài phút nhưng có thể kéo dài đến một giờ |
Độ ngẫu nhiên | Cao |
Uno (/ˈuːnoʊ/; tiếng Ý và tiếng Tây Ban Nha: "một", cách điệu: UNO) là một trò chơi bài của Mỹ được chơi cùng với một bộ bài đặc biệt. Nguyên tắc chung của trò chơi được lấy từ trò chơi bài Crazy Eights. Trò chơi được Merle Robbins ở Reading, một vùng ngoại ô của Cincinnati, bang Ohio, Mỹ, phát triển vào năm 1971. Nó bắt đầu trở thành một nhãn hiệu của hãng Mattel từ năm 1992. Khi mọi người xung quanh bắt đầu quen và chơi Uno thường xuyên hơn, Robbins đã chi 8.000 đô-la Mỹ để sản xuất 5.000 bộ bài này. Ban đầu, Robbins bán bài ở tiệm cắt tóc của gia đình, sau đó, ông bắt đầu mở rộng ra địa phương. Robbins sau đó bán quyền sở hữu của bài UNO cho một nhóm bạn do Robert Tezak dẫn đầu, một chủ cửa tiệm dịch vụ tang lễ ở Joliet, Illinois với giá 50.000 đô-la Mỹ cộng thêm tiền bản quyền tác giả là 10 xu cho mỗi bộ bài. Tezak thành lập tập đoàn International Games, Inc., để bán UNO ra thị trường, với các văn phòng được đặt tại cửa tiệm của ông. Trò chơi được sản xuất bởi Lewis Saltzman của công ty in ấn Saltzman Printers ở Maywood, Illinois. Năm 1992, International Games trở thành một công ty con thuộc Mattel.[2]
Có thể chơi cá nhân hoặc chơi theo cặp hai người, theo nhóm.
Tùy vào chơi Uno điện tử trên máy tính, điện thoại di động hay chơi bằng bài giấy, thời gian chơi có thể dao động từ vài phút đến hơn một giờ.
Lượng người tham gia trò chơi từ 2 - 10
Phần bài còn dư để giữa khu vực chơi để làm chồng bài bốc.
Mỗi lượt người chơi chỉ được đánh một lá bài. Người chơi đánh theo nguyên tắc "cùng số hoặc cùng màu", tức lá bài được đánh ra giống số/ký hiệu, giống màu hoặc lá bài đặc biệt có thể đổi màu.
Ví dụ với bàn chơi bốn người A, B, C và D. Thứ tự đánh bài từ A đến D.
Khi A đánh lá bài số 3 màu vàng:
Khi còn 2 lá bài trên tay và đến lượt đánh: trong khi đánh một lá bài xuống phải hô "UNO!" để thông báo cho cả bàn chơi. Nếu đánh xuống mà không hô UNO và bị đối phương bắt lỗi, người chơi phải bốc thêm 2 lá bài. Thời điểm hợp lệ để bắt lỗi không hô "UNO!" là sau khi lá bài chạm xấp bài bỏ cho tới khi người chơi kế tiếp bắt đầu đánh. Nếu chỉ còn 1 lá mà không hô "UNO!" mà không ai bắt lỗi thì sẽ không bị phạt bốc 2 lá.
Ví dụ: A còn hai lá bài, A đánh 1 lá xuống và không hô "UNO!", bị C phát hiện, A phải bốc thêm 2 lá. Lượt chơi không bị ảnh hưởng, B là người tiếp bài.
Người đánh hết bài trước là người chiến thắng ván chơi.
Nếu lá cuối cùng yêu cầu người chơi tiếp theo rút, người chơi tiếp theo vẫn phải rút.
Sau khi kết thúc một ván, những người chơi còn lại cộng tổng điểm các lá bài trên tay bản thân lại.
Tổng điểm của tất cả được cộng vào điểm của người chiến thắng. Tiếp tục chơi đến khi có người vượt qua mốc chiến thắng (thường là 500).
Một bộ bài Uno tiêu chuẩn có 108 lá bài[3] hoặc 112[4].
Các lá bài này được chia ra 4 màu: đỏ, vàng, lục, lam; với mỗi tông màu, chúng lại được đánh số lớn dần từ 0 đến 9. Có 19 lá bài số trên mỗi màu.
Bên cạnh các lá bài số là những lá bài đặc biệt, bao gồm:
Để tránh việc bốc bài vì đối phương đánh các lá cộng, thì người chơi có thể đánh các lá bài cộng khác để dồn số lượng bài bị cộng sang người chơi tiếp theo
Ví dụ:
Khi A đánh lá Cộng 2 thì B có thể:
khi lá cuối cùng được đánh là Đổi màu cộng 4, được phép sử dụng các lá bài Cộng để cộng dồn thì ngưòi chơi bốc và chơi tiếp
Các lá số thường không có tác dụng, nhưng nếu áp dụng luật này vào trong trò chơi thì các lá số 7 và số 0 (màu bất kì) sẽ có năng lực:
Vi dụ:
Nếu A đánh Lá số 0 thì A sẽ đưa bài của mình cho B, B đưa cho C, C đưa cho D và D đưa cho A.
Khi luật được áp dụng, mỗi khi một người chơi không có lá nào có thể sử dụng để đánh thì thay vì chỉ bốc một lá như thường thì phải bốc cho tới khi tìm được một lá đánh được.
Các luật dưới đây là do người chơi tự chế và không có trên các trò chơi Uno trên máy tính
Khi áp dụng luật thì khi Lá số 6 được đánh xuống thì mọi người chơi phải đặt tay lên lá bài, người chơi chậm nhất sẽ phải bốc 2 lá.
Ví dụ:
A đánh Lá số 6
A, B và D đều đặt tay xuống lá.
C đặt tay xuống chậm nhất thì phải bốc 2 lá.
Khi một người chơi có lá bài tương đương (giống màu và ký tự) thì người chơi đó có thể "nhảy vào" (đánh lá đó) mặc dù chưa đến lượt của người chơi đó.
Ví dụ:
C đánh lá 9 xanh lá, tới lượt D nhưng A lại có lá 9 xanh lá tương đương với lá mới đánh. Lúc này A:
Khi một người chơi có 4 lá số giống nhau (đôi khi thì cũng có thể là bao nhiêu lá tuỳ thích), người chơi có thể đánh các lá đó ra. Tuy nhiên, lá bài ở dưới cùng phải cùng số hoặc cùng màu với lá bài trên cùng của sấp bài đánh