Di sản thế giới UNESCO | |
---|---|
Tiêu chuẩn | Văn hóa: (iii), (iv) |
Tham khảo | 1714 |
Công nhận | 2024 (Kỳ họp 48) |
Bắc Kinh trung trục tuyến[1] (giản thể: 北京中轴线; phồn thể: 北京中軸綫; bính âm: Běijīng Zhōngzhóuxiàn), hay Trung trục tuyến (giản thể: 中轴线; phồn thể: 中軸綫; bính âm: Zhōngzhóuxiàn) là cụm từ được dùng để chỉ tập hợp các công trình tạo thành trục chính của thủ đô Bắc Kinh, Trung Quốc. Trục chính này có chiều dài 7,8 km kéo từ Cổ lâu và Chung lâu của Bắc Kinh ở phía Bắc xuống đến Vĩnh Định Môn ở phía Nam.
Nằm dọc trên Bắc Kinh trung trục tuyến là rất nhiều công trình có giá trị lịch sử và kiến trúc lớn của Bắc Kinh được xây dựng từ thời Nhà Nguyên thế kỷ 13. Là đại diện cho văn hóa và kiến trúc phong kiến Trung Quốc, các công trình trên Bắc Kinh trung trục tuyến đều được coi là biểu tượng quan trọng của lịch sử và nền văn minh Trung Hoa. Năm 2024, UNESCO đã đưa Bắc Kinh trung trục lâu vào danh sách Di sản thế giới.[2]
15 công trình nằm trên Bắc Kinh trung trục tuyến đã được liệt kê trong quyết định của UNESCO công nhận đây là di sản thế giới bao gồm: