Giường trẻ em (thường được gọi là giường cũi, cũi trẻ em, quây cũi trẻ em) là một chiếc giường nhỏ đặc biệt dành cho trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ. Giường trẻ em nhằm để giữ một đứa trẻ có khả năng đứng được không trèo ra ngoài.
Giường cũi thường để tạo ra một phạm vi nhất định đảm bảo độ an toàn, để bé chơi, đùa nghịch. Đồng thời tạo cảm giác thoải mái, an tâm giúp bé ngủ ngon hơn. Đến khoảng hai hoặc ba tuổi, trẻ em có thể trèo ra ngoài giường và được chuyển qua một loại giường mới có thành giường cao hơn.
Giường trẻ em thường thấy ở các nước bị ảnh hưởng bởi phương Tây, được sử dụng bởi phần lớn các bậc cha mẹ như là một thay thế cho việc ngủ chung giường hoặc do chuẩn mực văn hóa.
Mãi cho đến thế kỷ 19, giường trẻ sơ sinh mới phát triển từ giường nệm nhỏ không chân, nhằm giữ đứa trẻ trên giường. Sự phát triển của sự khác biệt giữa giường cho trẻ và giường nệm nhỏ là điều tự nhiên vì "giường trẻ em cần được nâng lên khỏi mặt đất".[1] Điều này là do nhận thức về khói độc lan truyền ở chiều cao dưới đầu gối và hơi nóng thì bốc lên ở gần trần, với không khí sạch ở giữa.[1] Một khi giường của trẻ được nâng lên khỏi mặt đất, vai trò của các thanh chắn đã thay đổi từ tiện lợi sang tính năng an toàn.
Nghiên cứu cho thấy một khi trẻ học cách đứng chúng có thể trèo ra khỏi giường với chiều cao thấp. Theo một chuyên gia về thời điểm, giường trẻ sơ sinh cần được sử dụng khi trẻ được 12 tháng tuổi. Thường thì một bên giường được gắn bản lề để mở khi cần, có thể áp dụng với giường trẻ sơ sinh hiện đại cửa mở 1 bên. Với phần bản lề được hạ xuống, giường có thể di chuyển trên các bánh xe, và chúng có thể được di chuyển lên giường của người chăm sóc trẻ em khi cần thiết.[1]
Giường sắt đã được phát triển vào thế kỷ 17 ở Ý để giải quyết những lo ngại về sự xâm nhập của bọ cánh cứng và bướm đêm.[2] Ứng dụng mới này đã nhanh chóng được mở rộng cho giường trẻ em - một chiếc giường sắt có khả năng lắc lư đã được ghi nhận vào năm 1620-1640[2]. Những người ủng hộ đã quảng bá những lợi ích sức khoẻ của giường sắt. Giường trẻ em được làm bằng kim loại đã trở nên phổ biến trong nửa sau của thế kỷ 19.[1] Giường cho trẻ sơ sinh (và nệm nhỏ) được làm bằng sắt với lưới hoặc các cạnh buộc dây là phổ biến. Các chuyên gia chăm sóc trẻ em đã cho phép vật liệu sắt vì nó là vật liệu hợp vệ sinh (so với gỗ) và không "nuôi dưỡng ấu trùng",[1] tránh các mối lo ngại về sự lây lan của chuột, chấy rận và bướm đêm[2]. Giường trẻ em thường được sơn bằng men trắng, sau đó các nhà sản xuất giường gỗ vẫn tiếp tục sơn màu trắng truyền thống; không may là các loại sơn hầu hết có thành phần kim loại chì, mà trẻ em thì thường xuyên nhai và liếm các bề mặt có vị ngọt.
Để nâng cao tính an toàn của thiết kế giường ngủ cho trẻ sơ sinh, Ủy ban An toàn Sản phẩm Tiêu dùng Hoa Kỳ đã đưa ra các tiêu chuẩn cho giường trẻ sơ sinh bán ra từ năm 1973. Kể từ đó, số trẻ chết hàng năm trên giường của Hoa Kỳ giảm xuống từ khoảng 200 đến khoảng 50[3], tỷ lệ trẻ bị thương trên giường hiện nay ở khoảng 8.000 mỗi năm.[4] Nhiều thương tích trên giường là do 25 triệu giường trẻ em được sản xuất trước khi các tiêu chuẩn an toàn được nâng cao, nhưng vẫn được sử dụng[5].
Giường cho trẻ sơ sinh được thiết kế để giữ bé không ra khỏi giường. Thành giường phải đủ cao để không cho em bé trèo qua và phải không có chỗ bám chân để trèo lên. Các tiêu chuẩn kỹ thuật dành cho giường ngủ sơ sinh bao gồm những cân nhắc như vật liệu được sử dụng và tránh cho đầu và tay bé bị mắc kẹt. Giường ngủ sơ sinh đã được chuẩn hóa ở Úc và New Zealand,[6] Châu Âu,[7] Hoa Kỳ[8] và trên tầm quốc tế.[9] Các tiêu chuẩn thiết kế đều đã xác định và giải quyết bốn nguy hiểm lớn:
|journal=
(trợ giúp)Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết)