Di sản thế giới UNESCO | |
---|---|
Vị trí | Nằm tại các tỉnh Hồ Bắc, Hà Bắc, Bắc Kinh, Giang Tô và Liêu Ninh, Trung Quốc |
Tiêu chuẩn | Văn hóa: (i)(ii)(iii)(iv)(vi) |
Tham khảo | 1004ter |
Công nhận | 2000 (Kỳ họp 24) |
Mở rộng | 2003, 2004 |
Diện tích | 34.379.400 mét vuông |
Vùng đệm | 234.294.400 mét vuông |
Tọa độ | 32°3′37″B 118°50′4″Đ / 32,06028°B 118,83444°Đ |
Lăng tẩm hoàng gia Minh – Thanh (giản thể: 明清皇家陵寝; phồn thể: 明清皇家陵寢; bính âm: Míng Qīng Huángjiā Língqǐn) là quần thể các lăng tẩm, địa điểm chôn cất được UNESCO công nhận là Di sản thế giới. Những lăng tẩm này có từ triều đại nhà Minh, nhà Hậu Kim và nhà Thanh của Trung Quốc.
Những địa điểm đầu tiên được đưa vào danh sách vào năm 2000 gồm có Thanh Tây lăng, Thanh Đông lăng nằm ở tỉnh Hà Bắc và Minh Hiển lăng ở tỉnh Hồ Bắc. Sau những lần mở rộng vào năm 2003 và 2004 thì các địa điểm khác như Thập Tam lăng (Bắc Kinh); Minh Hiếu lăng (Giang Tô); Thanh Phúc lăng, Thanh Chiêu lăng, Thanh Vĩnh lăng (Liêu Ninh) được đưa vào danh sách. Đây là nơi chôn cất của các vị hoàng đế nhà Minh và Thanh cùng tổ tiên của họ. Những lăng mộ này có trang trí phong phú của tượng đá, chạm khắc, gạch với họa tiết rồng minh họa cho sự phát triển của kiến trúc lăng mộ nhà Minh và Thanh. Nhiều công trình là sự kết hợp của sự kế thừa truyền thống các triều đại trước với các tính năng mới của người Mãn.
Dưới đây là các địa điểm của Lăng tẩm hoàng gia Minh – Thanh được UNESCO công nhận là Di sản thế giới cùng với năm nó được đưa vào.