Sergey Leonidovich Sokolov

Sergey Sokolov
Серге́й Соколо́в
Nguyên soái Sokolov năm 2008
Chức vụ
Nhiệm kỳ22 tháng 12 năm 1984 – 30 tháng 5 năm 1987
Tiền nhiệmDmitry Ustinov
Kế nhiệmDmitry Yazov
Thông tin cá nhân
Danh hiệuAnh hùng Liên Xô
Huân chương Danh dự
Quốc tịchLiên Xô/Nga
Sinh(1911-07-01)1 tháng 7 năm 1911
Yevpatoria, Đế quốc Nga
Mất31 tháng 8 năm 2012(2012-08-31) (101 tuổi)
Moskva, Liên bang Nga
Đảng khácĐảng Cộng sản Liên Xô (1932–1987)
Binh nghiệp
ThuộcQuân đội Liên Xô
Phục vụCờ Liên Xô Liên Xô
Năm tại ngũ1932–1987
Cấp bậcNguyên soái Liên Xô
Tham chiếnChiến dịch hồ Khasan,
Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại,
Chiến tranh Liên Xô–Afghanistan

Sergey Leonidovich Sokolov (tiếng Nga: Серге́й Леони́дович Соколо́в; 1 tháng 7 năm 1911 – 31 tháng 8 năm 2012) là một Nguyên soái Liên Xô, Anh hùng Liên Xô. Ông giữ chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Liên Xô từ ngày 22 tháng 12 năm 1984 đến ngày 30 tháng 5 năm 1987.

Tiểu sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Là con trai của một người Nga từng là sĩ quan quân đội Sa hoàng,[1] Sokolov phục vụ trong Chiến dịch hồ Khasan trong Chiến tranh biên giới Xô – Nhật và cũng chiến đấu chống lại phát xít Đức trong Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại.

Ông là Tư lệnh Quân khu Leningrad từ năm 1965 đến 1967 và Thứ trưởng Bộ Quốc phòng thứ nhất từ năm 1967 đến 1984.

Sokolov được thăng cấp Nguyên soái Liên Xô năm 1978. Ông phụ trách các lực lượng mặt đất của Liên Xô trong cuộc xâm lược Afghanistan của Liên Xô. Cá nhân ông đã lãnh đạo cuộc tấn công chính của lực lượng mặt đất của Liên Xô vào ngày 27 tháng 12 năm 1979. Hành động và chiến lược chỉ huy của ông trong chiến tranh khiến ông trở thành một trong những Nguyên soái đáng kính nhất của Liên Xô. Vào ngày 28 tháng 4 năm 1980, ông được trao tặng danh hiệu Anh hùng Liên Xô.

Sokolov năm 1984

Sokolov được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Liên Xô năm 1984 và giữ chức vụ này cho đến năm 1987, khi ông bị Mikhail Gorbachev sa thải do hậu quả của vụ Mathias Rust. Ông cũng là một Ủy viên dự khuyết (không bỏ phiếu) của Bộ Chính trị từ năm 1985 đến 1987.

Từ năm 1992, Sokolov là cố vấn cho Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Liên bang Nga. Vào tháng 7 năm 2001, ông trở thành công dân danh dự của Krym, Ukraina.

Khi bước sang tuổi 100, ông tuyên bố: "Uy tín nghĩa vụ quân sự sẽ lấy lại tầm quan trọng mà nó từng có".[2]

Sokolov qua đời vì những nguyên nhân không được tiết lộ vào ngày 31 tháng 8 năm 2012, ở tuổi 101. Ông được chôn cất vào ngày 3 tháng 9 với đầy đủ danh dự quân sự tại Nghĩa trang Novodevichy ở Moskva, bên cạnh người vợ 70 tuổi, Maria Samojlovna Sokolova (19 tháng 12 năm 1920 – 28 tháng 8 năm 2012), người vừa qua đời 3 ngày trước đó.

Ông có hai con trai đều theo binh nghiệp: Thượng tướng (hưu) Valery Sergeyevich (sinh ngày 30 tháng 9 năm 1940), nguyên giảng viên của Học viện Quân sự, và Thượng tướng (hưu) Vladimir Sergeyevich (sinh ngày 21 tháng 1 năm 1947), nguyên Tham mưu trưởng Tập đoàn quân 40 tham chiến tại Afghanistan.

Lược sử quân hàm

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Đại úy – trước 1941
  • Thiếu tá – trước 1943
  • Trung tá – trước 1943
  • Đại tá – 9 tháng 9 năm 1943
  • Thiếu tướng – 3 tháng 8 năm 1953
  • Trung tướng – 25 tháng 5 năm 1959
  • Thượng tướng – ngày 13 tháng 4 năm 1963
  • Đại tướng – 12 tháng 4 năm 1967
  • Nguyên soái Liên Xô – 17 tháng 2 năm 1978

Danh hiệu và giải thưởng

[sửa | sửa mã nguồn]
Liên Xô
  • Anh hùng Liên Xô (28 tháng 4 năm 1980)
  • Ba Huân chương Lenin (30 tháng 6 năm 1971, 28 tháng 4 năm 1980, 30 tháng 6 năm 1986)
  • Huân chương Cờ đỏ, hai lần (20 tháng 4 năm 1953, 22 tháng 2 năm 1968)
  • Huân chương Suvorov, hạng 1 (6 tháng 5 năm 1982)
  • Huân chương Chiến tranh ái quốc, hạng 1 (6 tháng 4 năm 1985)
  • Huân chương Sao Đỏ, hai lần (14 tháng 1 năm 1943, 6 tháng 11 năm 1947)
Nga
  • Huân chương Công trạng cho Tổ quốc;
    • Lớp 2 (21 tháng 6 năm 2001)
    • Lớp 3 (30 tháng 6 năm 1996)
    • Lớp 4 (ngày 2 tháng 11 năm 2009)
  • Huân chương Alexander Nevsky (23 tháng 6 năm 2011)
  • Huân chương Danh dự (1 tháng 7 năm 2006)
  • Huân chương Zhukov (25 tháng 4 năm 1995)
Afghanistan
  • Huân chương Cờ đỏ (1982)
  • Huân chương Cách mạng Saur (1984)
Bulgaria
Hungary
  • Huân chương Quốc kỳ Cộng hòa Hungary, với hồng ngọc (1986)
Việt Nam
Đông Đức
  • Huân chương Karl Marx (1986)
Jordan
Cuba
  • Huân chương Playa Girón (1986)
Mông Cổ
  • Huân chương Sukhbaatar, hai lần (1971, 1986)
  • Huân chương Cờ đỏ (1982)
Ba Lan
  • Huân chương Danh dự Cộng hòa Ba Lan, hạng 2 (1985)
  • Huân chương Polonia Restituta, lớp 2 và 3 (1968, 1971)
Rumani
  • Huân chương Tudor Vladimirescu, hạng 1 (1969)
  • Huân chương "23 tháng 8" (1974)
Tiệp Khắc
  • Huân chương Klement Gottwald (1985)
Phần Lan
  • Huân chương Hoa hồng trắng Phần Lan, hạng 1 (1986)

Vào tháng 7 năm 2001, vào ngày sinh nhật lần thứ 90 của mình, ông đã được trao danh hiệu công dân danh dự của Yevpatoria.

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ [1]
  2. ^ “Archived copy”. Bản gốc lưu trữ ngày 23 tháng 3 năm 2012. Truy cập ngày 1 tháng 7 năm 2011.Quản lý CS1: bản lưu trữ là tiêu đề (liên kết)

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan
Chú thuật hồi chiến chương 261: Quyết Chiến Tại Tử Địa Shinjuku
Chú thuật hồi chiến chương 261: Quyết Chiến Tại Tử Địa Shinjuku
Khởi đầu chương là khung cảnh Yuuji phẫn uất đi…ê..n cuồng cấu x..é cơ thể của Sukuna, trút lên người hắn sự căm hận với quyết tâm sẽ ngh..iề..n nát trái tim hắn
Vì sao tỉ giá năm 2024 dậy sóng?
Vì sao tỉ giá năm 2024 dậy sóng?
Kể từ đầu năm 2024 tới nay, tỉ giá USD/VND đã liên tục phá đỉnh lịch sử và chạm ngưỡng 25.500 VND/USD vào tháng 4
Giới thiệu nhân vật Evileye trong Overlord
Giới thiệu nhân vật Evileye trong Overlord
Keno Fasris Invern, trước đây được gọi là Chúa tể ma cà rồng huyền thoại, Landfall, và hiện được gọi là Evileye, là một nhà thám hiểm được xếp hạng adamantite và người làm phép thuật của Blue Roses cũng như là bạn đồng hành cũ của Mười Ba Anh hùng.
Kusanali không phải Thảo Thần của Sumeru
Kusanali không phải Thảo Thần của Sumeru
Thảo Thần là một kẻ đi bô bô đạo lý và sống chui trong rừng vì anh ta nghèo