Nặc La Bố 諾羅布 | |||||||||
---|---|---|---|---|---|---|---|---|---|
Quận vương nhà Thanh | |||||||||
Đa La Thuận Thừa Quận vương | |||||||||
Tại vị | 1715 – 1717 | ||||||||
Tiền nhiệm | Bố Mục Ba | ||||||||
Kế nhiệm | Tích Bảo | ||||||||
Thông tin chung | |||||||||
Sinh | 24 tháng 3, 1650 | ||||||||
Mất | 17 tháng 3, 1717 | (66 tuổi)||||||||
Phối ngẫu | xem văn bản | ||||||||
Hậu duệ | xem văn bản | ||||||||
| |||||||||
Hoàng tộc | Ái Tân Giác La | ||||||||
Thân phụ | Lặc Khắc Đức Hồn | ||||||||
Thân mẫu | Trắc Phúc tấn Trát Nhĩ Cát thị |
Nặc La Bố (tiếng Trung: 諾羅布, 24 tháng 3 năm 1650 – 17 tháng 3 năm 1717) là một hoàng thân của nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc, người thừa kế 1 trong 12 tước vị Thiết mạo tử vương.
Nặc La Bố sinh vào giờ Tị, ngày 23 tháng 2 (âm lịch) năm Thuận Trị thứ 7 (1650). Ông là con trai thứ ba của Thuận Thừa Cung Huệ Quận vương Lặc Khắc Đức Hồn. Mẹ ông là Trắc Phúc tấn Trát Nhĩ Cát thị. Năm Khang Hi thứ 37 (1698), tháng giêng, ông được phong làm Đầu đẳng Thị vệ. Tháng 2 thụ Phó Đô thống. Năm thứ 40 (1701), ông nhậm Nghị chính đại thần, kiêm Hữu dực Tiền phong Thống lĩnh. Năm thứ 42 (1703), tháng 2, ông nhậm chức Tướng quân Hàng Châu.
Năm thứ 54 (1715), cháu trai của ông là Bố Mục Ba bị định tội đem ngựa ngự tứ ban cho kẻ khác, bị lột bỏ tước vị, ông được tập tước Thuận Thừa Quận vương đời thứ 7. Năm thứ 56 (1717), ngày 5 tháng 2 (âm lịch), giờ Tuất, ông qua đời, thọ 68 tuổi, được truy thụy Thuận Thừa Trung Quận vương (顺承忠郡王). Con trai thứ tư của ông là Tích Bảo tập tước. Cũng kể từ đây, đại tông của Thuận Thừa vương phủ hoàn toàn do hậu duệ của ông kế thừa.[1]