Tổng trấn Genova | |
---|---|
Kính ngữ | Altezza Serenissima |
Dinh thự | Dinh Tổng trấn |
Bổ nhiệm bởi | Đại Hội đồng và Tiểu Hội đồng |
Thành lập | 23 tháng 12 năm 1339 |
Người đầu tiên giữ chức | Simone Boccanegra |
Người cuối cùng giữ chức | Giacomo Maria Brignole |
Bãi bỏ | 17 tháng 6 năm 1797 |
Tổng trấn của Genova (/doʊdʒ/ DOHJ)[a] là người đứng đầu nhà nước của Cộng hòa Genova, một thị quốc và ngay sau đó là một nước cộng hòa hàng hải, từ năm 1339 cho đến khi nhà nước này giải thể vào năm 1797. Ban đầu các vị được bầu trọn đời, nhưng từ sau năm 1528 thì các Tổng trấn được bầu với nhiệm kỳ hai năm môt lần [1].Nền Cộng hòa được cai trị bởi một nhóm nhỏ các gia đình thương gia, những người sau đó có thể được chọn làm tổng trấn.
Hình thức xưng hô của quan tổng trấn Genova ban đầu là "eccelso" (quý ngài cao quý), sau đó là "illustrissimo" (quý ngài lừng lẫy nhất), "eccellentissimo" (quý ngài xuất sắc nhất), và cuối cùng là "serenissimo principe" (quý vương tử đại bình yên), "signore" (lãnh chúa), hoặc "settembre altarenissima" (quý lãnh chúa đại bình yên).[2]
Simone Boccanegra (Tiếng Liguria: Scimón Boccanéigra), người được dân chúng tôn lên làm Tổng trấn đầu tiên vào năm 1339, khởi đầu thời kỳ "Tổng trấn vĩnh viễn" , khi Tổng trấn giữ chức vụ suốt đời. Simone Boccanegra là một nhân vật nổi tiếng, đến mức câu chuyện của ông được bất tử hóa trong vở opera của Giuseppe Verdi. Trong giai đoạn từ năm 1339 – 1528, Tổng trấn được bầu chọn bởi toàn dân mà không có bất kỳ giới hạn nào. Tuy nhiên, chức vụ này thường không ổn định: Chỉ một Tổng trấn duy nhất trong thời kỳ này giữ được vị trí quá 8 năm. Nhiều người từ chức, bị trục xuất hoặc thậm chí không hoàn thành nổi một ngày tại vị. Genoa không tin tưởng hoàn toàn vào các Tổng trấn, nên họ bị kiểm soát bởi các ủy ban hành pháp và không được trực tiếp quản lý ngân quỹ nhà nước (Casa di San Giorgio). Các gia đình quý tộc và thương nhân giàu có như Adorno, Fregoso (hoặc Campofregoso), Spinola, Grimaldi, Doria, và Durazzo, thường tranh giành quyền lực để đưa người của mình lên vị trí này: Tomaso di Campofregoso từng làm Tổng trấn ba lần (1415, 1421, 1437). Paolo Fregoso, tổng giám mục Genoa, nổi tiếng với việc bắt cóc một Tổng trấn đương nhiệm, buộc ông này từ chức, và sau đó, khi bị lật đổ, trở thành cướp biển. Việc tranh giành quyền lực đôi khi dẫn đến những tình huống kỳ lạ: Năm 1389, một ứng viên thất bại quay về từ nơi lưu đày cùng 7.000 người ủng hộ, ăn tối thân thiện với Tổng trấn đương nhiệm, rồi nhẹ nhàng "thay thế" ông ta với lý do người này chỉ là "phó tạm thời" trong thời gian ông vắng mặt.
Andrea Doria, một đô đốc và chính khách nổi tiếng, đã tiến hành cuộc cải cách lớn vào năm 1528: Ông chấm dứt chế độ "Tổng trấn vĩnh viễn", giới hạn nhiệm kỳ của Tổng trấn xuống còn hai năm. Quyền bầu chọn Tổng trấn được giao cho Đại hội đồng (Gran Consiglio), nơi quy tụ các thành viên của giới quý tộc. Tầng lớp bình dân do đó bị loại khỏi danh sách ứng cử viên. Mặc dù không nắm chức Tổng trấn, Andrea Doria cai trị Genova như một nhà độc tài thực tế, đưa thành phố vào thời kỳ phục hưng, nhờ mối quan hệ chặt chẽ với Đế quốc Tây Ban Nha và lợi ích từ tài chính ngân hàng.
Năm 1797, Genova bị sáp nhập vào Cộng hòa Liguria, một nhà nước vệ tinh của Pháp sau một thời gian dài suy yếu. Dinh Tổng trấn (Palazzo Ducale), nơi các Tổng trấn từng cai trị, bị binh lính Pháp và dân chúng cướp phá, chấm dứt hoàn toàn vai trò lịch sử của chức vụ Tổng trấn ở đây.
Palazzo Pubblico, nơi mà các Tổng trấn từng làm chủ tọa, đã được mở rộng vào năm 1388 để phù hợp với người cai trị mới và phong cách chính quyền mới, đây là lần đầu tiên trong một loạt các cuộc tái thiết triệt để. Nó được đổi tên thành Palazzo Ducale và được xây dựng lại một cách tráng lệ vào thế kỷ 16. Một điều thú vị với Dinh Tổng trấn Genova là trong khi Dinh Tổng trấn Venice được trang trí lộng lẫy, mỗi Tổng trấn của Genoa phải tự mang đồ đạc cá nhân vào dinh khi nhậm chức và mang đi khi rời nhiệm kỳ. Cho đến gần đây, palazzo này là nơi đặt các tòa án, nhưng hiện tại nó hoạt động như trung tâm văn hóa của Genoa.
Cuộc bầu cử Tổng trấn diễn ra thông qua cuộc bỏ phiếu của các thành viên của Đại hội đồng và Tiểu Hội đồng của Genova họp tại một căn phòng có cùng tên tại Dinh Tổng trấn. Cuộc bỏ phiếu diễn ra bằng cách rút ra năm mươi quả bóng vàng được đựng trong một chiếc bình đặt trước ngai vàng. Nhờ một loạt các cuộc bỏ phiếu liên tiếp, số lượng ứng cử viên đã giảm xuống còn sáu và trong số những người sau, người giành được số phiếu cao nhất sẽ được bầu làm Tổng trấn.[3]
Tên (Sinh – mất) |
Gia huy | Chân dung | Thời gian giữ chức | Ghi chú |
---|---|---|---|---|
Tên (Sinh – mất) |
Gia huy | Chân dung | Thời gian giữ chức | Ghi chú |
---|---|---|---|---|