Định lý Pappus là một định lý trong hình học phẳng, đặt theo tên một nhà toán học người người hy lạp là Pappus của Alexandria. Nội dung định lý Pappus như sau: cho sáu điểm bất kỳ A,B,C nằm trên đường thẳng thứ nhất, A',B',C' nằm trên đường thẳng thứ hai khi đó giao điểm của các cặp đường thẳng (AB', A'B), (BC',B'C), (CA', C'A) nằm trên một đường thẳng. Đường thẳng này gọi là đường thẳng Pappus.
Có nhiều cách chứng minh cho định lý này, ví dụ chứng minh bằng cách sử dụng định lý Menelaus, sử dụng số phức, hoặc bằng các phương pháp tọa độ.....
Định lý Pappus là trường hợp đặc biệt của định lý Pascal
Cronheim, A. (1953), “A proof of Hessenberg's theorem”, Proceedings of the American Mathematical Society, 4: 219–221, doi:10.2307/2031794
Dembowski, Peter (1968), Finite Geometries, Berlin: Springer Verlag
Heath, Thomas (1981) [1921], A History of Greek Mathematics, New York: Dover
Hessenberg, Gerhard (1905), “Beweis des Desarguesschen Satzes aus dem Pascalschen”, Mathematische Annalen, Berlin / Heidelberg: Springer, 61 (2): 161–172, doi:10.1007/BF01457558, ISSN1432-1807
Hultsch, Fridericus (1877), Pappi Alexandrini Collectionis Quae Supersunt, Berlin
Kline, Morris (1972), Mathematical Thought From Ancient to Modern Times, New York: Oxford University Press