Kh-29 (tên ký hiệu của NATO: AS-14 'Kedge') | |
---|---|
Loại | tên lửa không đối đất |
Nơi chế tạo | Liên Xô |
Lược sử hoạt động | |
Phục vụ | 1980-hiện nay |
Sử dụng bởi | Khối Warszawa, Trung Quốc, Ấn Độ, Iraq |
Trận | Chiến tranh Iran-Iraq |
Lược sử chế tạo | |
Người thiết kế | Matius Bisnovat Georgiy I. Khokhlov |
Năm thiết kế | 1975 |
Nhà sản xuất | Vympel / Tập đoàn Tên lửa Chiến thuật[1] |
Giai đoạn sản xuất | 1980- 2003 [2] |
Thông số | |
Khối lượng | Kh-29L:660 kg (1,460 lb)[3] Kh-29T:685 kg (1,510 lb)[3] Kh-29TE:690 kg (1,520 lb) [3] |
Chiều dài | Kh-29L/T: 390 cm (12 ft 10 in)[3] Kh-29TE:387.5 cm (12 ft 9 in)[3] |
Đường kính | 38.0 cm (15.0 in) [3] |
Đầu nổ | loại HE xuyên[1], 320 kg (705 lb)[1] |
Cơ cấu nổ mechanism | Tiếp xúc [1] |
Động cơ | tên lửa nhiên liệu rắn[1] |
Sải cánh | 110 cm (43 in) [3] |
Tầm hoạt động | Kh-29L:10 km (5.4 nmi)[3] Kh-29T:12 km (6.5 nmi) [3] Kh-29TE:30 km (16 nmi) [3] |
Tốc độ | 1.470 km/h (910 mph)[2] Kh-29ML:900–1260 km/h (560–780 mph)[4] |
Hệ thống chỉ đạo | Kh-29L: laser bán chủ động Kh-29T/TE: TV bị động |
Nền phóng | Kh-29L&T: MiG-27K,[3] MiG-29M,[3] Su-27UB,[3] Su-30MK,[3] Su-39[3] Kh-29L only: Su-25[3] |
Kh-29 (tiếng Nga: Х-29; AS-14 'Kedge';GRAU 9M721) là một loại tên lửa không đối đất của Nga với tầm bắn 10–30 km. Nó có đầu đạn cỡ lớn 320 kg, có hệ thống dẫn đường laser hoặc TV, và nó có thể trang bị trên các máy bay chiến đấu chiến thuật như Su-24 'Fencer' và Su-30 'Flanker'.
Loại tên lửa tương đương của Mỹ là loại AGM-65 Maverick, nhưng có đầu đạn nặng hơn.[6] Kh-29 sử dụng để tấn công các mục tiêu chiến trường và cơ sở hạ tầng lớn như toàn nhà công nghệ, kho tàng và cầu,[6] nhưng nó cũng có thể được sử dụng tấn công tàu có trọng tải lên đến 10.000 tấn, các nhà chứa máy bay kiến cố và đường băng bê tông.[1]
Công việc phát triển bắt đầu vào cuối thập niên 1970 tại phòng thiết kế Molniya ở Ukraina, phòng thiết kế này chuyên thiết kế chế tạo vũ khí không đối đất, nhưng khi Molniya chuyển sang chuyên phát triển sản phẩm công nghệ vũ trụ thì Vympel đã nhận lấy trách nhiệm phát triển Kh-29.[6] Cuộc bắn thử nghiệm đầu tiên diễn ra vào năm 1976 và sau khi thử nghiệm rộng rãi, Kh-29 được chấp nhận trang bị cho quân đội năm 1980.[2]
Bố trí khí động của Kh-29 cơ bản giống với Molniya R-60 (AA-8 'Aphid'), R-60 là loại tên lửa không đối không của Molniya.[6] Hệ thống dẫn đường ở đầu tên lửa có thể là loại laser của Kh-25 (AS-10 'Karen') và TV của Kh-59 (AS-13 'Kingbolt').[5]
Kh-29 được trang bị cho Không quân Nga năm 1980, và được xuất khẩu rộng rãi.
Một số nguồn của phương Tây đề cập đến biến thể thứ tư là "Kh-29D" sử dụng hệ dẫn đường hồng ngoại. Điều này có thể là một sự tham chiếu đến việc sử đổi camera của Kh-29T sử dụng ảnh hồng ngoại dùng trong điều kiện ngày/đêm[6], nhưng không xuất hiện trong các tài liệu tham khảo của Nga.