Kwangmyong (mạng)

Kwangmyong
Một phòng máy tính được trang bị sẵn quyền truy cập vào mạng Kwangmyong tại Đại học Đường Nhân dân ở thủ đô Bình Nhưỡng, Triều Tiên
Chosŏn'gŭl
광명
Hancha
光明
Romaja quốc ngữgwangmyeong
McCune–Reischauerkwang-myŏng
IPA[kwa̠ŋ.mjʌ̹ŋ]

Kwangmyong (Chosŏn'gŭl: 광명; Hancha: 光明; Hán Việt: quang minh)[1][2] là một dịch vụ mạng nội bộ quốc gia của Triều Tiên[3] được mở vào đầu những năm 2000. Hệ thống mạng nội bộ Kwangmyong trái ngược với Internet toàn cầu ở Bắc Triều Tiên, nơi chỉ có ít người dân trong nước có thể truy cập.[4]

Mạng sử dụng tên miền theo tên miền cấp cao nhất .kp mà thường không thể truy cập được từ Internet toàn cầu.[5] Tính đến năm 2016, mạng sử dụng địa chỉ IPv4 dành riêng cho các mạng riêng trong phạm vi 10.0.0.0/8, còn được gọi là khối 24 bit theo định nghĩa trong RFC 1918.[5] Người dân Triều Tiên thường thấy thuận tiện hơn khi truy cập các trang web theo địa chỉ IP của họ thay vì theo tên miền sử dụng các ký tự Latin.[5] Giống như Internet toàn cầu, mạng lưu trữ nội dung có thể truy cập được bằng trình duyệt web và cung cấp công cụ tìm kiếm web nội bộ. Nó cũng cung cấp các dịch vụ email và nhóm tin tức.[6][7][8] Mạng nội bộ được quản lý bởi Korea Computer Center.[9][10]

Lịch sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Trang web đầu tiên ở Triều Tiên, cổng thông tin Naenara, được tạo ra vào năm 1996.[11] Những nỗ lực thiết lập mạng lưới Kwangmyong trên quy mô toàn quốc bắt đầu từ năm 1997, với một số dịch vụ mạng nội bộ được phát triển tại Đặc khu kinh tế Rajin-Sonbong vào năm 1995.Mạng nội bộ ban đầu được phát triển bởi Cơ quan thông tin khoa học và công nghệ trung ương (Central Scientific and Technological Information Agency).[12][13][14] Mạng nội bộ quốc gia Kwangmyong lần đầu tiên đi vào hoạt động vào đầu những năm 2000.[13][15] Nhà cung cấp email đầu tiên của Triều Tiên là Sili Bank, được thành lập vào năm 2001.[16][17][18]

Trước năm 2006, người Triều Tiên sử dụng phòng chat nội bộ để tổ chức các buổi gặp mặt chơi thể thao, chẳng hạn như bóng rổ. Sau một sự cố, để kỷ niệm 10 năm Naenara, khoảng 300 người dùng mạng nội bộ Triều Tiên đã tổ chức một cuộc diễu hành flash mob tại Nhà thi đấu Bình Nhưỡng, tất cả các phòng chat đã bị xóa khỏi mạng nội bộ Triều Tiên.[11] Các phòng chat khu vực được cho là đã quay trở lại vào năm 2015.[19]

Năm 2013, các tin tặc liên kết với Anonymous tuyên bố đã đột nhập vào mạng nội bộ của Triều Tiên.[20] Tuy nhiên, không có bằng chứng cho tuyên bố này.[21][22][23]

Một hệ thống hội nghị truyền hình có tên Rakwon đã được phát triển tại Đại học Kim Il-sung vào năm 2010. Trong đại dịch COVID-19, nó trở nên phổ biến hơn nhiều đối với các cuộc họp từ xa và thường xuyên xuất hiện trên các bản tin. Các hệ thống y tế từ xa và giáo dục từ xa đã được phát triển.[24]

Trang web mua sắm trực tuyến đầu tiên được mở vào năm 2015 và 22 trang web như vậy đã có sẵn vào năm 2021. Ngân hàng Trung ương Triều Tiên đã ra mắt hệ thống thanh toán điện tử vào năm 2020.[25]

Nội dung

[sửa | sửa mã nguồn]

Tính đến năm 2014, mạng Kwangmyong ước tính có khoảng 1.000 đến 5.500 trang web.[26][27][28][29] Năm 2021, Max Fisher của Vox ước tính con số này là khoảng 5.000.[30] Excélsior cũng ước tính con số này là khoảng 5.000 vào năm sau.[31]

Mạng Kwangmyong bao gồm nhiều trang web và dịch vụ. Một số trang web lưu trữ các nội dung tuyên truyền chính trị và kinh tế. Thông tin khoa học và văn hóa cùng các lĩnh vực kiến ​​thức trong số các chủ đề khác có thể được tìm thấy ở nơi khác.[32][33][34][35] Theo báo cáo, hơn 30 triệu tài liệu chủ yếu là khoa học hoặc kỹ thuật đã được đăng lên mạng nội bộ tính đến năm 2007.[36]

Người dùng có thể truy cập các trang web của nhiều cơ quan chính phủ Triều Tiên bao gồm chính quyền tỉnh, các tổ chức văn hóa, các trường đại học và thư viện lớn, một số trường học địa phương và một số tổ chức công nghiệp và thương mại lớn.[37][27] Mạng này cũng chứa các trang web (chủ yếu liên quan đến khoa học) từ Internet mở được tải xuống, đánh giá và kiểm duyệt.[38][39]

Có một dịch vụ gửi email nội bộ trên mạng Kwangmyong.[40][37][41][42] Một công cụ tìm kiếm đang được sử dụng để duyệt mạng nội bộ Kwangmyong.[28][43][44][33] Công cụ tìm kiếm này được cho là có tên "Naenara", có nghĩa là "Tổ Quốc của chúng ta".[27][39][26] Một dịch vụ mạng xã hội tương tự Facebook được các giáo sư và sinh viên đại học sử dụng đã tồn tại từ năm 2013 và được sử dụng để đăng tin nhắn mừng sinh nhật.[45] CNN đưa tin vào năm 2017 rằng có một "ứng dụng tương đương Facebook của Triều Tiên".[46] Người ta biết rằng có một diễn đàn trên mạng.[39][47][30] Một dịch vụ phát trực tuyến video IPTV có tên là Manbang (만방), tiếng Triều Tiên có nghĩa là "Mọi người", được cho là đã được ra mắt vào tháng 8 năm 2016, mặc dù cái tên Manbang đã xuất hiện trong công nghệ của Triều Tiên từ năm 2013. Người ta có thể truy cập dịch vụ này bằng hộp giải mã tín hiệu hỗ trợ Wi-Fi. Có thể truy cập thông qua điện thoại thông minhmáy tính bảng.[41][48][49] RTheo báo cáo, Kwangmyong đã được sử dụng để hẹn hò trực tuyến.[44][26][46] Các phòng trò chuyện được người dân Triều Tiên quan tâm đến thể thao sử dụng cho đến năm 2006, khi các phòng trò chuyện bị xóa.[37] Các phòng trò chuyện khu vực được thêm lại vào năm 2015.[50]

Các dịch vụ tin tức nhà nước trong nước có sẵn trên mạng, chẳng hạn như Cơ quan Thông tấn Trung ương Triều Tiên, Rodong SinmunĐài Tiếng nói Triều Tiên.[33][41][51] Các trang web nghiên cứu khoa học về các tác phẩm học thuật và nghiên cứu dành riêng cho mạng được phục vụ thông qua các trao đổi học thuật và chia sẻ thông tin trên web như Viện Hàn lâm Khoa học và Công nghệ (tiếng Triều Tiên과학기술전시관; Hancha科學技術展示館)[52]Viện Hàn lâm Khoa học Y khoa (tiếng Triều Tiên의학과학정보센터).[53] Một thư viện điện tử có mặt trên mạng, nơi cũng lưu trữ các bài giảng video về nhiều chủ đề khác nhau.[37][54]

Một số trang web thương mại điện tửngân hàng điện tử tồn tại trên mạng.[42][55][56][57] Một số trò chơi điện tử cũng tồn tại trên mạng nội bộ.[37][44][58][26] Một trong những trò chơi có sẵn trên Kwangmyong là cờ tướng Triều Tiên.[33][27] Điện thoại cung cấp quyền truy cập vào sách điện tửthanh toán di động.[59][60] Một số trang web văn hóa nằm trong số ít các trang web tên miền .kp có thể truy cập công khai cho người nước ngoài thông qua Internet toàn cầu, chẳng hạn như ít nhất một trang web về ẩm thực và một trang web giới thiệu ngành công nghiệp điện ảnh của đất nước.[39][61] Các dịch vụ khác được sử dụng trên mạng nội bộ bao gồm từ điển, dịch vụ chăm sóc sức khỏe từ xadịch vụ nhắn tin văn bản.[42] Theo báo cáo, một trang web du lịch đã cho phép người dân Triều Tiên lập kế hoạch cho các kỳ nghỉ trong nước.[62]

Truy cập mạng

[sửa | sửa mã nguồn]

Kwangmyong được thiết kế để chỉ có thể truy cập từ bên trong Bắc Triều Tiên.[63][64][65] Có thể truy cập trong các thành phố và quận lớn, cũng như các trường đại học và các tổ chức công nghiệp và thương mại lớn.[66] Ví dụ, một thư viện tại Khu phức hợp Pyongyang Sci-Tech Complex cung cấp quyền truy cập vào mạng nội bộ và được nhiều nhóm người sử dụng, bao gồm công nhân nhà máy, trẻ em và các nhà nghiên cứu cho nhiều mục đích khác nhau.[63][67] Có khoảng 3.000 thiết bị đầu cuối máy tính có thể sử dụng ở đó.[68] Mạng nội bộ cũng có thể truy cập được từ một thư viện khác tại Đại Học đường Nhân Dân.[69]

Các trang web trong mạng thường được truy cập bằng địa chỉ IPv4 riêng khối 24 bit.

"Quán cà phê internet" (hay "quán cà phê mạng nội bộ") đầu tiên ở Bắc Triều Tiên được mở tại Bình Nhưỡng, nơi người ta có thể truy cập các dịch vụ mạng nội bộ của đất nước. Quán mở cửa vào năm 2002, gần ga Kwangbok và có khoảng 100 máy tính.[70][71][69] Nó được mở bởi một liên doanh giữa một công ty có trụ sở tại Seoul tên là Hoonnet và một công ty Triều Tiên tên là Jangsaeng General Trade Company.[72][73] Những quán cà phê này, còn được gọi là "PC rooms" hoặc "Information Technology Stores", bắt đầu xuất hiện trên khắp Triều Tiên ngay từ đầu những năm 2000 và có thể truy cập với một khoản phí.[74][75][76] Các quán cà phê cũng cung cấp các dịch vụ trả phí khác, chẳng hạn như các lớp học máy tính. Theo Daily NK, tính đến năm 2005, giá để truy cập các dịch vụ này được coi là quá đắt đối với công dân Triều Tiên trung bình.[77]

Quá trình lắp đặt máy tính cá nhân được chấp thuận tại các hộ gia đình ở Bắc Triều Tiên có khả năng truy cập mạng nội bộ đòi hỏi phải được chính quyền địa phương kiểm tra và cấp phép.[74][78][79][80] Tính đến năm 2010, ước tính có khoảng 200.000 máy tính cá nhân như vậy tại các hộ gia đình riêng ở Bình Nhưỡng và việc truy cập Kwangmyong phổ biến hơn ở những người dân ở thành phố so với những người ở vùng nông thôn[74][81][82] Một cuộc khảo sát năm 2017 cho thấy 19% hộ gia đình có máy tính nhưng chỉ có 1% trên toàn quốc và 5% ở Bình Nhưỡng có quyền truy cập Kwangmyong.[83] Tuy nhiên, Kwangmyong cũng có thể được truy cập trên điện thoại di động. Tính đến năm 2018, ước tính có 18-20% dân số có điện thoại di động có quyền truy cập Kwangmyong.[84]

Ngoài việc truy cập từ máy tính cá nhân, mạng nội bộ quốc gia có thể được truy cập từ các thiết bị di động trên mạng 3G.[67] Kwangmyong có quyền truy cập không giới hạn 24 giờ qua đường dây điện thoại dial-up.[66] Tính đến năm 2013, một số sản phẩm máy tính bảng chạy Android, bao gồm máy tính bảng Samjiyon, có thể được mua ở Triều Tiên cho phép truy cập vào Kwangmyong.[85] Một ước tính năm 2017 cho biết số lượng điện thoại di động ở Triều Tiên vào khoảng từ 2,5 đến 3 triệu.[63] Năm 2020, một ước tính khác cho biết số lượng người dùng điện thoại di động là 4,5 triệu.[86] Điện thoại di động là cách phổ biến hơn để người dân Triều Tiên truy cập mạng nội bộ Kwangmyong. Việc truy cập vào Internet toàn cầu hoặc số điện thoại bên ngoài Triều Tiên không được phép ngoại trừ các quan chức chính phủ cấp cao nhất và một số nhân viên của Korea Computer Center.[63][64][87][88] Giống như máy tính cá nhân, điện thoại phải được chính quyền chấp thuận.[63][89] Theo Đài phát thanh Châu Á Tự do, chính phủ bắt đầu yêu cầu người dùng điện thoại di động cài đặt phần mềm giám sát thông qua ứng dụng để truy cập mạng nội bộ vào năm 2022. Ứng dụng này có tên là ứng dụng Kwangmyong, kết nối người dùng với các đăng ký của họ với báo Rodong Sinmun do nhà nước điều hành và các dịch vụ giáo dục và thông tin khác nhưng cũng chứa phần mềm giám sát cho phép Bộ An ninh Nhà nước và các cơ quan thực thi pháp luật khác theo dõi vị trí của họ và xem họ có đang truy cập nội dung nước ngoài hay không.[90]

Năm 2018, Triều Tiên đã công bố một dịch vụ Wi-Fi mới có tên là Mirae ("Tương lai"), cho phép các thiết bị di động truy cập mạng nội bộ ở Bình Nhưỡng.[91]

Vào tháng 12 năm 2023, Triều Tiên bắt đầu triển khai mạng 4G cho thiết bị di động để truy cập mạng nội bộ.[92][93][94][95]

Ngôn ngữ

[sửa | sửa mã nguồn]

Mạng sử dụng tiếng Triều Tiên làm ngôn ngữ giao diện chính, mặc dù cổng thông tin web của chính phủ (Naenara) là đa ngôn ngữ.[96][97] Có một từ điển dành cho người dùng để dịch giữa tiếng Triều Tiên và tiếng Nga, tiếng Trung, tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đứctiếng Nhật, với cơ sở dữ liệu chứa ít nhất 1.700.000 từ, để hỗ trợ những người dùng có thể không quen thuộc với các ngôn ngữ nước ngoài.[98]

Các trang web khác nhau trên mạng nội bộ có thể có sẵn bằng các bộ ngôn ngữ khác nhau. Một trang web bán tem bưu chính có sẵn bằng tiếng Triều Tiên, tiếng Anh và tiếng Trung.[99] Các tác phẩm của gia tộc Kim có sẵn bằng tiếng Triều Tiên, tiếng Nhật, tiếng Nga và tiếng Trung.[100]

Kiểm soát thông tin

[sửa | sửa mã nguồn]

Kwangmyong được thiết kế để chỉ sử dụng trong phạm vi Bắc Triều Tiên và được gọi là mạng nội bộ.[96] Kwangmyong ngăn người dùng trong nước ở Triều Tiên truy cập vào nội dung hoặc thông tin nước ngoài và ngăn người nước ngoài truy cập vào nội dung trong nước.[101][102] Theo Daily NK, nó "ngăn chặn rò rỉ dữ liệu được phân loại" và "hoạt động như một hình thức kiểm duyệt thông tin, ngăn chặn thông tin không mong muốn bị truy cập".[103] Do đó, các chủ đề và thông tin nhạy cảm khó có thể xuất hiện trên Kwangmyong do không có liên kết với thế giới bên ngoài và hoạt động kiểm duyệt diễn ra. Kwangmyong được duy trì và giám sát bởi các thực thể liên quan đến chính phủ.[104] Tuy nhiên, một lượng lớn tài liệu từ Internet toàn cầu sẽ được đưa lên Kwangmyong sau khi xử lý.[105][106] Hệ điều hành của điện thoại được chính phủ chấp thuận sẽ từ chối quyền truy cập vào bất kỳ ứng dụng nào không được chính phủ chấp thuận.[107]

Trong khi người nước ngoài ở Bắc Triều Tiên thường không được phép truy cập Kwangmyong, họ có thể truy cập Internet toàn cầu.[101][102][108][104][109] Vì lý do an ninh, các mạng có quyền truy cập Internet và mạng nội bộ được cách ly vật lý để các máy tính có quyền truy cập Internet không được đặt ở cùng vị trí với các máy tính có quyền truy cập Kwangmyong.[110]

Do không có kết nối trực tiếp với Internet bên ngoài nên thông tin không mong muốn không thể xâm nhập vào mạng. Thông tin được các cơ quan chính phủ lọc và xử lý trước khi được lưu trữ trên Intranet của Bắc Triều Tiên.[111] MyanmarCuba cũng sử dụng một hệ thống mạng tương tự tách biệt với phần còn lại của Internet và Iran được cho là có kế hoạch triển khai mạng như vậy trong tương lai, mặc dù tuyên bố rằng nó sẽ hoạt động cùng với Internet và sẽ không thay thế Internet.[112][113][114]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Warf, Barney (22 tháng 11 năm 2016). e-Government in Asia:Origins, Politics, Impacts, Geographies. Chandos Publishing. ISBN 9780081008997. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 12 năm 2021 – qua Google Books.
  2. ^ Idrc (7 tháng 1 năm 2008). Digital Review of Asia Pacific 2007/2008. IDRC. ISBN 9780761936749. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 12 năm 2021 – qua Google Books.
  3. ^ Andrew Jacobs (10 tháng 1 năm 2013). “Google Chief Urges North Korea to Embrace Web”. The New York Times. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 10 tháng 1 năm 2013.
  4. ^ Talmadge, Eric (26 tháng 8 năm 2015). “North Korea's new airport terminal has an Internet room, but can you use it?”. USA Today. Associated Press. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  5. ^ a b c Mäkeläinen, Mika (14 tháng 5 năm 2016). “Yle Pohjois-Koreassa: Kurkista suljetun maan omaan tietoverkkoon” [Yle in North Korea: Peek into the Network of the Closed Country] (bằng tiếng Phần Lan). Yle. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 5 năm 2016. Truy cập ngày 15 tháng 5 năm 2016.
  6. ^ Duffley, Robert (2011). “Information Technology and Control in the DPRK”. Cornell International Affairs Review. 5 (1). doi:10.37513/ciar.v5i1.416. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 2 năm 2023. Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2022.
  7. ^ Will Scott (29 tháng 12 năm 2014). “Computer Science in the DPRK [31c3]”. media.ccc.de. Chaos Computer Club. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 26 tháng 6 năm 2017.
  8. ^ Grothaus, Michael (24 tháng 9 năm 2014). “What It's Like To Use North Korea's Internet”. Fast Company (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  9. ^ Brockman-Hawe, Benjamin (2007). “Using Internet "Borders" to Coerce or Punish: The DPRK as an Example of the Potential Utility of Internet Sanctions” (PDF). Boston University International Law Journal. 25 (163): 177–178. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 13 tháng 11 năm 2022. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  10. ^ Cho, Joohee; Park, Cho Long (9 tháng 1 năm 2013). “North Korea's Kim Jong Un Hopes Google's Luster Rubs Off on Him”. ABC News. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2022.
  11. ^ a b 주성하 (30 tháng 4 năm 2010). “남한 밀수 컴퓨터에 '야동' 가득 '누리꾼 체육대회'로 채팅방 전격 폐쇄”. The Dong-a Ilbo. tr. 1–6. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  12. ^ “[ICT광장] 북한 인트라넷에 대한 이해”. 정보통신신문 (bằng tiếng Hàn). 17 tháng 9 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  13. ^ a b 정용수 (7 tháng 3 năm 2003). “북한에도 컴퓨터 통신망 쫙 깔렸다”. JoongAng Ilbo (bằng tiếng Hàn). Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 6 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  14. ^ Banks, Stacey (2005). “North Korean Telecommunications: On Hold”. North Korean Review. 1: 88–94. doi:10.3172/NKR.1.1.88. ISSN 1551-2789. JSTOR 43908662. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021 – qua JSTOR.
  15. ^ e=2021-03-04. “[단독] 북한, 우표 쇼핑몰 만들어 외화벌이 안간힘”. UPI뉴스 (United Press International) (bằng tiếng Hàn). Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 3 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  16. ^ Williams, Martyn (28 tháng 11 năm 2016). “How the Internet Works ("Works") in North Korea”. Slate Magazine (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  17. ^ Lintner, Bertil (24 tháng 4 năm 2007). “Kwangmyong computer network - North Korea's IT revolution”. North Korean Economy Watch (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 9 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  18. ^ Jong-Heon Lee (28 tháng 5 năm 2002). “Internet cafe opens in N.Korea”. United Press International (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  19. ^ “대북매체 "한국 뮤직비디오, 北 젊은층서 유행". SBS News (bằng tiếng Hàn). 8 tháng 6 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 12 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  20. ^ Boone, Jeb (2 tháng 4 năm 2013). “Anonymous Korea continues attacks against North Korean sites”. The World. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  21. ^ Weber, Peter (8 tháng 1 năm 2015). “Is Anonymous meddling in the North Korea standoff?”. The Week. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  22. ^ Dewey, Caitlin (4 tháng 4 năm 2013). “Sorry, Anonymous probably didn't hack North Korea's intranet”. The Washington Post (bằng tiếng Anh). ISSN 0190-8286. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 19 tháng 8 năm 2021.
  23. ^ Salmon, Andrew (2 tháng 3 năm 2021). “North Korea's cyber commandos range far, strike deep”. Asia Times. Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  24. ^ Williams, Martyn (13 tháng 5 năm 2021). “Rakwon: North Korea's Video Conferencing Paradise”. 38 North. The Henry L. Stimson Center. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 6 năm 2022. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2021.
  25. ^ Despite Sanctions, North Koreans Continue to Use Foreign Technology
  26. ^ a b c d e=2021-03-04. “[단독] 북한, 우표 쇼핑몰 만들어 외화벌이 안간힘”. UPI뉴스 (United Press International) (bằng tiếng Hàn). Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 3 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  27. ^ a b c d Eric Talmadge (23 tháng 2 năm 2014). “North Korea: Where the Internet has just 5,500 sites”. Toronto Star. Associated Press. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 15 tháng 7 năm 2014.
  28. ^ a b Grothaus, Michael (24 tháng 9 năm 2014). “What It's Like To Use North Korea's Internet”. Fast Company (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  29. ^ Riley, Charles (26 tháng 8 năm 2016). “Netflix jokes about North Korean knockoff 'Manbang'. CNN. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2022.
  30. ^ a b Werman, Marco; Fisher, Max. “North Korea's Internet outage affected few users”. The World. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  31. ^ “Así es Kwangmyong, el internet controlado por Corea del Norte” [This is Kwangmyong, the internet controlled by North Korea]. Excélsior (bằng tiếng Tây Ban Nha). 17 tháng 5 năm 2022. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2022.
  32. ^ “[ICT광장] 북한 인트라넷에 대한 이해”. 정보통신신문 (bằng tiếng Hàn). 17 tháng 9 năm 2018. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  33. ^ a b c d Lintner, Bertil (24 tháng 4 năm 2007). “Kwangmyong computer network - North Korea's IT revolution”. North Korean Economy Watch (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 9 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  34. ^ Beal, Tim (1 tháng 1 năm 2001). “Information and communications technologies in the two Koreas: Contrasts, commonalities, challenges”. Global Economic Review. 30 (4): 51–67. doi:10.1080/12265080108449833. ISSN 1226-508X. S2CID 153611667. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  35. ^ Stone, R. (17 tháng 9 năm 2004). “SCIENTIFIC EXCHANGES: The Ultimate, Exclusive LAN”. Science (bằng tiếng Anh). 305 (5691): 1701. doi:10.1126/science.305.5691.1701. ISSN 0036-8075. PMID 15375243. S2CID 166923747. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 8 năm 2023. Truy cập ngày 30 tháng 6 năm 2022.
  36. ^ Brockman-Hawe, Benjamin (2007). “Using Internet "Borders" to Coerce or Punish: The DPRK as an Example of the Potential Utility of Internet Sanctions” (PDF). Boston University International Law Journal. 25 (163): 177–178. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 13 tháng 11 năm 2022. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  37. ^ a b c d e 주성하 (30 tháng 4 năm 2010). “남한 밀수 컴퓨터에 '야동' 가득 '누리꾼 체육대회'로 채팅방 전격 폐쇄”. The Dong-a Ilbo. tr. 1–6. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  38. ^ Will Scott (29 tháng 12 năm 2014). “Computer Science in the DPRK [31c3]”. media.ccc.de. Chaos Computer Club. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 26 tháng 6 năm 2017.
  39. ^ a b c d Russon, Mary-Ann (22 tháng 9 năm 2016). “No, North Korea's internet doesn't only have 28 websites, but Reddit did manage to crash them”. International Business Times UK (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 9 năm 2016. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  40. ^ Duffley, Robert (2011). “Information Technology and Control in the DPRK”. Cornell International Affairs Review. 5 (1). doi:10.37513/ciar.v5i1.416. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 2 năm 2023. Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2022.
  41. ^ a b c Williams, Martyn (28 tháng 11 năm 2016). “How the Internet Works ("Works") in North Korea”. Slate Magazine (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  42. ^ a b c Talmadge, Eric (11 tháng 11 năm 2017). “North Korea's digital divide: Online elites, isolated masses”. The Chicago Tribune. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  43. ^ Banks, Stacey (2005). “North Korean Telecommunications: On Hold”. North Korean Review. 1: 88–94. doi:10.3172/NKR.1.1.88. ISSN 1551-2789. JSTOR 43908662. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021 – qua JSTOR.
  44. ^ a b c “Weird but wired”. The Economist. 1 tháng 2 năm 2007. ISSN 0013-0613. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  45. ^ Dewey, Caitlin (13 tháng 3 năm 2013). “A rare glimpse of North Korea's version of Facebook”. The Washington Post. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 6 năm 2015. Truy cập ngày 15 tháng 7 năm 2014.
  46. ^ a b Ripley, Will; Lourdes, Marc (tháng 9 năm 2017). “Secret State: A journey into the heart of North Korea”. CNN. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  47. ^ Sung, Choi (11 tháng 3 năm 2016). “N. Korea's National Science and Technology Intranet "Kwangmyong". The Korea IT Times. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 8 năm 2021.
  48. ^ Inc, IBP (20 tháng 3 năm 2018). Korea North Telecom Laws and Regulations Handbook Volume 1 Strategic Information and Laws Affecting Telecom Sector and Foreign Investments (bằng tiếng Anh). Lulu Press. tr. 39. ISBN 978-1-4330-8202-3. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  49. ^ Williams, Martyn (22 tháng 2 năm 2019). “Manbang IPTV Service in Depth”. 38 North. The Henry L. Stimson Center. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 3 năm 2019.
  50. ^ “대북매체 "한국 뮤직비디오, 北 젊은층서 유행". SBS News (bằng tiếng Hàn). 8 tháng 6 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 12 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  51. ^ Rohrlich, Justin (16 tháng 1 năm 2013). “Interview with an unlikely capitalist in North Korea”. Quartz (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 16 tháng 1 năm 2013. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  52. ^ “Bản sao đã lưu trữ”. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 8 năm 2013. Truy cập ngày 6 tháng 12 năm 2024.
  53. ^ http://www.icms.he.kp/[liên kết hỏng]
  54. ^ http://www.elib.edu.kp/[liên kết hỏng]
  55. ^ Jeff Baron (11 tháng 3 năm 2013). “Book Review: A CAPITALIST IN NORTH KOREA”. 38 North. School of Advanced International Studies. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 11 tháng 3 năm 2013.
  56. ^ “[리얼북한] '광명망' 쇼핑사이트는 모두 22개”. 시사주간 (bằng tiếng Hàn). 4 tháng 12 năm 2020. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  57. ^ “For most, N. Korean online shopping not just a click away”. CNBC (bằng tiếng Anh). 6 tháng 5 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  58. ^ Jong-Heon Lee (28 tháng 5 năm 2002). “Internet cafe opens in N.Korea”. United Press International (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  59. ^ “North Korea's newest fad: 'Boy General' phone game”. CNBC (bằng tiếng Anh). 9 tháng 12 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 8 năm 2016. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  60. ^ “北에도 '모바일 결제 앱' 있다…모바일뱅킹 기초 기능”. The Dong-a Ilbo (bằng tiếng Hàn). 30 tháng 1 năm 2020. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  61. ^ Asher, Saira (21 tháng 9 năm 2016). “What the North Korean internet really looks like”. BBC News (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  62. ^ Chomchuen, Timothy W. Martin and Warangkana (6 tháng 12 năm 2017). “North Koreans Get Smartphones, and the Regime Keeps Tabs”. Wall Street Journal (bằng tiếng Anh). ISSN 0099-9660. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 19 tháng 8 năm 2021.
  63. ^ a b c d e Talmadge, Eric (11 tháng 11 năm 2017). “North Korea's digital divide: Online elites, isolated masses”. The Chicago Tribune. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  64. ^ a b Haddou, Rashid; Winsor, Morgan (24 tháng 7 năm 2019). “Inside North Korea: What life for a rare foreign student in Pyongyang reveals about the reclusive country”. ABC News (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  65. ^ Vladimir, Kropotov; Lin, Philippe; Yarochkin, Fyodor; Hacquebord, Feike (17 tháng 10 năm 2017). “A Closer Look at North Korea's Internet”. Trend Micro (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 9 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  66. ^ a b Inc, IBP (20 tháng 3 năm 2018). Korea North Telecom Laws and Regulations Handbook Volume 1 Strategic Information and Laws Affecting Telecom Sector and Foreign Investments (bằng tiếng Anh). Lulu Press. tr. 39. ISBN 978-1-4330-8202-3. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  67. ^ a b “North Korea Slowly Goes Online”. Voice of America. 19 tháng 11 năm 2017. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2022.
  68. ^ “How North Korea is slowly embracing its own sealed version of the internet – complete with stringent surveillance”. The South China Morning Post. The Associated Press. 9 tháng 11 năm 2017. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 1 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2022.
  69. ^ a b Seliger, Bernhard; Schmidt, Stefan (2014). “The Hermit Kingdom Goes Online ... Information Technology, Internet Use and Communication Policy in North Korea”. North Korean Review. 10 (1): 71–88. doi:10.3172/NKR.10.1.71. ISSN 1551-2789. JSTOR 43908932. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021 – qua JSTOR.
  70. ^ Khazan, Olga (11 tháng 12 năm 2012). “What it's like to use the Internet in North Korea”. Washington Post. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 4 năm 2019. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2016.
  71. ^ “North Korea develops internet”. Computer Weekly (bằng tiếng Anh). 28 tháng 7 năm 2003. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  72. ^ Brockman-Hawe, Benjamin (2007). “Using Internet "Borders" to Coerce or Punish: The DPRK as an Example of the Potential Utility of Internet Sanctions” (PDF). Boston University International Law Journal. 25 (163): 177–178. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 13 tháng 11 năm 2022. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  73. ^ “First internet cafe opens in P'yang”. KBS World. 27 tháng 5 năm 2002. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  74. ^ a b c 주성하 (30 tháng 4 năm 2010). “남한 밀수 컴퓨터에 '야동' 가득 '누리꾼 체육대회'로 채팅방 전격 폐쇄”. The Dong-a Ilbo. tr. 1–6. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  75. ^ “Weird but wired”. The Economist. 1 tháng 2 năm 2007. ISSN 0013-0613. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  76. ^ Jong-Heon Lee (28 tháng 5 năm 2002). “Internet cafe opens in N.Korea”. United Press International (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  77. ^ Jung, Yang. “Controlling Internet Café in North Korea”. Daily NK. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 19 tháng 7 năm 2016.
  78. ^ “대북매체 "한국 뮤직비디오, 北 젊은층서 유행". SBS News (bằng tiếng Hàn). 8 tháng 6 năm 2016. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 12 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  79. ^ Lee, Youkyung; Kim, Tong-Hyung (23 tháng 12 năm 2014). “A look at North Korea's limited Internet capabilities”. The Seattle Times. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  80. ^ Boynton, Robert S. (24 tháng 2 năm 2011). “North Korea's Digital Underground”. The Atlantic (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 19 tháng 8 năm 2012. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  81. ^ Fisher, Max (22 tháng 12 năm 2014). “Yes, North Korea has the internet. Here's what it looks like”. Vox (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 12 năm 2014. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  82. ^ Pappas, Stephanie (8 tháng 4 năm 2013). “7 Strange Cultural Facts About North Korea”. LiveScience. Lưu trữ bản gốc ngày 31 tháng 5 năm 2022. Truy cập ngày 31 tháng 5 năm 2022.
  83. ^ Tackling North Korea's chronically poor sewage 'not rocket science' - U.N.
  84. ^ Despite Sanctions, North Koreans Continue to Use Foreign Technology
  85. ^ Martyn Williams (30 tháng 7 năm 2013). “Android tablet gives rare glimpse at North Korean tech”. IT World. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 15 tháng 7 năm 2014.
  86. ^ 정용환 (11 tháng 8 năm 2020). “북한 휴대폰 가입 600만…고급모델은 2년전 갤럭시A7 수준”. JoongAng Ilbo. Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 6 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  87. ^ Jaewon, Kim (6 tháng 6 năm 2019). “North Koreans tap into smartphone apps on restricted state network”. The Nikkei. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 13 tháng 8 năm 2021.
  88. ^ Osnos, Evan (7 tháng 9 năm 2017). “The Risk of Nuclear War with North Korea”. The New Yorker. Lưu trữ bản gốc ngày 1 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 18 tháng 8 năm 2021.
  89. ^ Kim, Tong-Hyung; Lee, Youkyung (23 tháng 12 năm 2014). “Look At How Bizarre North Korea's 'Internet' Is”. Business Insider. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 12 năm 2014. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  90. ^ Son, Hyemin. “North Korea requires cellphone users to install invasive surveillance app”. Radio Free Asia. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 9 năm 2022. Truy cập ngày 5 tháng 9 năm 2022.
  91. ^ Jakhar, Pratik (15 tháng 12 năm 2018). “North Korea's high-tech pursuits: Propaganda or progress?”. BBC. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 16 tháng 12 năm 2018.
  92. ^ Mun, Dong Hui (29 tháng 12 năm 2023). “N. Korea begins accepting subscribers to 4G cellular network”. Daily NK (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2024.
  93. ^ Jeong, Tae Joo (3 tháng 11 năm 2023). “N. Korea imports second-hand Huawei devices to modernize telecommunications network”. Daily NK (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2024.
  94. ^ Williams, Martyn (4 tháng 11 năm 2023). “Is 4G on the Horizon for North Korea?”. North Korea Tech (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2024.
  95. ^ Mun, Dong Hui (14 tháng 11 năm 2024). “North Korea's 4G launch: Pyongyang first in phased rollout”. Daily NK (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 27 tháng 11 năm 2024.
  96. ^ a b Vladimir, Kropotov; Lin, Philippe; Yarochkin, Fyodor; Hacquebord, Feike (17 tháng 10 năm 2017). “A Closer Look at North Korea's Internet”. Trend Micro (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 17 tháng 9 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  97. ^ Williams, Martyn. “North Korean news and media websites”. North Korea Tech (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 9 tháng 8 năm 2017. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  98. ^ Frank, Ruediger (22 tháng 10 năm 2013). “The North Korean Tablet Computer Samjiyon: Hardware, Software and Resources” (PDF). 38 North. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 2 tháng 11 năm 2013. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  99. ^ “[단독] 북한, 우표 쇼핑몰 만들어 외화벌이 안간힘”. UPI뉴스 (United Press International) (bằng tiếng Hàn). 4 tháng 3 năm 2021. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 3 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  100. ^ Lintner, Bertil (24 tháng 4 năm 2007). “Kwangmyong computer network - North Korea's IT revolution”. North Korean Economy Watch (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 9 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  101. ^ a b Williams, Martyn (28 tháng 11 năm 2016). “How the Internet Works ("Works") in North Korea”. Slate Magazine (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 21 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  102. ^ a b “[리얼북한] '광명망' 쇼핑사이트는 모두 22개”. 시사주간 (bằng tiếng Hàn). 4 tháng 12 năm 2020. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  103. ^ “Sounding Change in North Korea” (PDF). Daily NK. 2013. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 2 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 1 tháng 4 năm 2021.
  104. ^ a b Talmadge, Eric (3 tháng 2 năm 2014). “Surfing the Intranet: North Korea's authoritarian alternative to the World Wide Web”. Global News. Associated Press. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 5 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  105. ^ Russon, Mary-Ann (22 tháng 9 năm 2016). “No, North Korea's internet doesn't only have 28 websites, but Reddit did manage to crash them”. International Business Times UK (bằng tiếng Anh). Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 9 năm 2016. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  106. ^ Lee, Youkyung; Kim, Tong-Hyung (23 tháng 12 năm 2014). “A look at North Korea's limited Internet capabilities”. The Seattle Times. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 8 năm 2021. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  107. ^ Talmadge, Eric (11 tháng 11 năm 2017). “North Korea's digital divide: Online elites, isolated masses”. The Chicago Tribune. Lưu trữ bản gốc ngày 13 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  108. ^ “For most, N. Korean online shopping not just a click away”. CNBC (bằng tiếng Anh). 6 tháng 5 năm 2015. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 9 năm 2015. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  109. ^ Reddy, Shreyas (5 tháng 7 năm 2019). “Analysis: How does North Korea use social media?”. BBC News. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 7 năm 2019. Truy cập ngày 31 tháng 3 năm 2021.
  110. ^ Will Scott (29 tháng 12 năm 2014). “Computer Science in the DPRK [31c3]”. media.ccc.de. Chaos Computer Club. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 26 tháng 6 năm 2017.
  111. ^ “North Korea's Internet strategy and its political implications”. The Pacific Review.
  112. ^ Christopher Rhoads and Farnaz Fassihi, May 28, 2011, Iran Vows to Unplug Internet Lưu trữ 2017-08-06 tại Wayback Machine, Wall Street Journal
  113. ^ Inc, IBP (1 tháng 8 năm 2013). Myanmar Internet and E-Commerce Investment and Business Guide - Regulations and Opportunities (bằng tiếng Anh). Lulu Press. tr. 45. ISBN 978-1-4387-3445-3. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 12 năm 2021.
  114. ^ Radziwill, Yaroslav (24 tháng 7 năm 2015). Cyber-Attacks and the Exploitable Imperfections of International Law (bằng tiếng Anh). BRILL. tr. 105. ISBN 978-90-04-29830-9. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2024. Truy cập ngày 2 tháng 12 năm 2021.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan
Hướng dẫn nhiệm vụ và thành tựu Khvarena of Good and Evil phần 3
Hướng dẫn nhiệm vụ và thành tựu Khvarena of Good and Evil phần 3
Hướng dẫn nhiệm vụ và thành tựu Khvarena of Good and Evil phần 3
Một góc nhìn, quan điểm về Ngự tam gia, Tengen, Sukuna và Kenjaku
Một góc nhìn, quan điểm về Ngự tam gia, Tengen, Sukuna và Kenjaku
Ngự tam gia là ba gia tộc lớn trong chú thuật hồi chiến, với bề dày lịch sử lâu đời, Ngự Tam Gia - Zenin, Gojo và Kamo có thể chi phối hoạt động của tổng bộ chú thuật
6 cách để giao tiếp cho người hướng nội
6 cách để giao tiếp cho người hướng nội
Dù quan điểm của bạn có dị đến đâu, khác biệt thế nào hay bạn nghĩ là nó dở như thế nào, cứ mạnh dạn chia sẻ nó ra. Vì chắc chắn mọi người xung quanh cũng sẽ muốn nghe quan điểm của bạn
Đọc sách như thế nào?
Đọc sách như thế nào?
Chắc chắn là bạn đã biết đọc sách là như thế nào rồi. Bất cứ ai với trình độ học vấn tốt nghiệp cấp 1 đều biết thế nào là đọc sách.