Quá trình phát triển Y-9 có thể đã bắt đầu từ năm 2002 dưới dạng chương trình Y-8X. Chương trình này là một nỗ lực hợp tác với Antonov – nhà thiết kế của An-12 – và nhằm mục đích cạnh tranh với Lockheed Martin C-130J Super Hercules. Đến tháng 9 năm 2005, tên gọi Y-9 được sử dụng chính thức.[4] Y-9 có các tính năng thiết kế nguyên bản của biến thể đã bị hủy bỏ vào năm 2008 là Y-8F-600.[4][5]
Tập đoàn Shaanxi hy vọng thực hiện chuyến bay đầu tiên sớm nhất là vào năm 2006, nhưng đã bị trì hoãn. Có sự thay đổi trong thiết kế được thực hiện vào năm 2006,[3] sau đó thiết kế bị tạm dừng vào tháng 1 năm 2010. Sau khi tạm dừng thiết kế, có ý kiến cho rằng chuyến bay đầu tiên sẽ phụ thuộc vào việc đảm bảo có khách hàng khi ra mắt; và vì vậy việc lắp ráp chế tạo cũng chưa được bắt đầu.[5] Cuối cùng, dòng máy bay này đã cất cánh tháng 11 năm 2010.[6]
Y-9 được thiết kế để chứa 25 tấn hàng hóa nhưng có báo cáo cho rằng nó có thể chở tới 30 tấn.
Máy bay chở tối đa 106 hành khách, 132 lính dù hoặc 72 cáng cứu thương. Đối với các phương tiện, nó có thể mang theo hai xe chiến đấu bộ binh đổ bộ đường không ZBD-03, cũng như nhiều thiết bị quân sự khác như xe tải hạng nhẹ, container chở hàng hoặc các pallet.[8]
Khoang chở hàng có thể tích bên trong là 155 m³, được trang bị các con lăn xếp dỡ hàng hóa và các vòng buộc hàng. Lối vào phía sau của khoang chở hàng cũng có chức năng như một đoạn đường nối.[1][9]
Một số biến thể cho mục đích đặc biệt như Y-9G (GX-11) bị loại bỏ cửa dốc phía sau.[10]
^ abcdFisher, Richard D., Jr. (2008). China's Military Modernization: Building for Regional and Global Reach. Greenwood. tr. 180-81. ISBN978-0-275-99486-0.
^Yunpeng, Li; Lina, Chen (20 tháng 12 năm 2017). “陆军部队第二架运-9型运输机列装”. Ministry of National Defence of the People's Republic of China. Bản gốc lưu trữ ngày 26 tháng 12 năm 2017. Truy cập ngày 26 tháng 12 năm 2017.
^Jackson, Paul (2010). Jane's All the World's Aircraft 2010-11. London: Jane's Information Group. tr. 134–135. ISBN978-0710629166.