*Số trận ra sân và số bàn thắng ở câu lạc bộ tại giải quốc gia, chính xác tính đến 21 tháng 9 năm 2024 ‡ Số trận ra sân và số bàn thắng ở đội tuyển quốc gia, chính xác tính đến 17 tháng 11 năm 2023
Vào năm 2010, Henderson đã giành được suất đầu tiên của mình cho đội tuyển Anh, trước đó anh là đội trưởng U-21 quốc gia. Anh đã đại diện cho quốc gia tại UEFA Euro 2012, 2016 và 2020 – mùa giải mà anh giành ngôi á quân, cùng với World Cup2014, 2018 và 2022.
Henderson được sinh ra ở Sunderland[11] và gia nhập hệ thống câu lạc bộ thanh niên tại quê nhà Sunderland lúc 8 tuổi.[12] Anh ấy đã ký hợp đồng chuyên nghiệp với câu lạc bộ vào ngày 1 tháng 7 năm 2008.[11] Anh ấy đã chơi trận đấu đầu tiên cho Sunderland vào lúc ra sân thay người vào ngày 1 tháng 11 năm 2008 trong một trận thua 5-0 trước Chelsea.[13] Sau đó, anh ấy đã bắt đầu trận đấu toàn thời gian cho Sunderland đầu tiên trong trận với Blackburn Rovers tại Cúp Liên đoàn.[14]
Trong tháng 1 năm 2009, Henderson tham gia giải EFL Championship cho CLB Coventry City trên một hợp đồng cho mượn kéo dài một tháng.[15] Anh ấy đã có trận ra mắt với trận thua 2-1 trước đối thủ Derby County.[16] Khoản mượn của Henderson cho Coventry đã được gia hạn đến cuối mùa giải vào ngày 23 tháng 2 năm 2009[17] và anh ấy đã ghi bàn thắng đầu tiên trong sự nghiệp của mình vào ngày 28 tháng 2 năm 2009 trước Norwich City.[18] Trong khi mượn tại Coventry, Henderson bị gãy xương ngón út bàn chân phải và anh trở lại Sunderland A.F.C. vào ngày 08 tháng 4 năm 2009.[19]
Mùa giải 2009-10, Henderson nằm trong đội hình chính của Sunderland và có 33 lần ra sân ở Premier League.[20] Anh ấy đã ghi bàn thắng đầu tiên của mình cho câu lạc bộ trước Birmingham City ở vòng ba League Cup.[21] Sau đó, anh tiếp tục ghi bàn thắng đầu tiên tại Premier League trước Manchester City vào ngày 19 tháng 12 năm 2009.[22]
Henderson dành phần lớn mùa giải ở bên phải của hàng tiền vệ nhưng chơi tập trung trong trường hợp không có đội trưởng Lee Cattermole; tính linh hoạt và nhất quán của anh ấy mang lại cho anh ấy một hợp đồng năm năm mới vào ngày 23 tháng 4 năm 2010, giữ anh ấy với câu lạc bộ cho đến năm 2015.[23] Anh cũng đã giành được giải thưởng Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm của Sunderland cho mùa giải 2009-10.[24]
Ở mùa giải 2010-11, Henderson ghi bàn hai lần vào lưới của Wigan Athletic vào ngày 23 tháng 4 năm 2011. Vào ngày 13 tháng 1 năm 2011, Henderson đã được liệt kê trên trang web chính thức của FIFA là một trong 13 cầu thủ trẻ sẽ theo dõi vào năm 2011.[25] Anh được bầu chọn là Cầu thủ trẻ xuất sắc nhất năm của Sunderland mùa thứ hai.[26]
Liverpool
Vào ngày 9 tháng 6 năm 2011, Henderson đã được chuyển đến Liverpool với mức phí không được tiết lộ, được cho là từ 16 đến 20 triệu bảng.[27][28][29][30][31][32] Anh ra mắt trong trận đấu đầu tiên của Liverpool tại Premier League 2011-12 là trận hòa 1-1 với câu lạc bộ cũ Sunderland.[33] Vào ngày 27 tháng 8 năm 2011, Henderson đã ghi bàn thắng đầu tiên cho Liverpool trong trận đấu ở Ngoại hạng Anh tại Anfield trước Bolton Wanderers.[34] Ngày 26 tháng 2 năm 2012, Henderson bắt đầu chơi vị trí tiền vệ phải trong chiến thắng tại Chung kết Cúp Liên đoàn 2012 của Liverpool trước Cardiff City trước khi được thay ra ở phút 58.[35] Vào ngày 5 tháng 5, anh đã chơi trọn 90 phút khi Liverpool bị Chelsea đánh bại 2-1 trong trận Chung kết FA Cup 2012.[36] Henderson kết thúc mùa giải 2011-12 với hai bàn thắng sau 44 lần ra sân.[37]
Vào tháng 8 năm 2012, Henderson có thông tin cho biết anh sẽ được cho phép gia nhập Fulham nhưng điều này đã bị anh từ chối.[38] Anh tiếp tục ghi bàn thắng châu Âu đầu tiên cho Liverpool vào ngày 6 tháng 12 năm 2012 với chiến thắng trước Udinese tại UEFA Europa League khi the Reds đủ điều kiện lọt vào vòng 32 đội.[39]
Henderson ra sân thường xuyên hơn cho Liverpool trong mùa giải 2013-14 với 35 lần thi đấu ở Premier League trước khi anh nhận thẻ đỏ đầu tiên trong sự nghiệp trong chiến thắng 3-2 trước Manchester City vào ngày 13 tháng 4 năm 2014, kết quả là anh sẽ bỏ lỡ ba trong bốn trận đấu gần nhất của Liverpool.[40] Vào ngày 29 tháng 9, anh xuất hiện lần thứ 100 cho câu lạc bộ khi Liverpool giành thắng lợi 1-3 tại Sunderland.[41]
Henderson khởi đầu mùa giải với phong độ tốt, cung cấp hai pha kiến tạo trong ba trận đấu đầu tiên của Liverpool,[42] và trở thành phó đội trưởng của câu lạc bộ sau sự ra đi của Daniel Agger.[43] Vào ngày 29 tháng 11, Henderson bắt đầu làm đội trưởng lần đầu tiên cho Liverpool ở Premier League khi tiếp Stoke City khi Steven Gerrard dự bị.[44] Vào ngày 2 tháng 12, Henderson đã đánh dấu lần xuất hiện thứ 150 của mình cho câu lạc bộ bằng cách ghi bàn thắng thứ ba trong chiến thắng 3-1 trước Leicester City.[45] Henderson bắt đầu nhiều trận đấu của Liverpool với tư cách đội trưởng khi Gerrard bị chấn thương hoặc dự bị.[46][47][48] Vào ngày 23 tháng 4, Henderson đã ký hợp đồng gia hạn 5 năm tại Liverpool trị giá 100.000 bảng mỗi tuần.[49]
Sau sự ra đi của Steven Gerrard vào tháng 6 năm 2015, Henderson đã trở thành đội trưởng của Liverpool.[50] Sau khi làm nặng thêm chấn thương gót chân, Henderson đã trải qua phẫu thuật,[51][52] nhưng bị gãy xương ở chân phải trước khi anh ấy có thể gia nhập đội hình xuất phát chính.[53] Các vấn đề về gót chân của Henderson bắt nguồn từ viêm cân gan chân không điều trị.[54]
Henderson đã ký một hợp đồng 5 năm mới tại Liverpool vào năm 2018 sau khi dẫn dắt câu lạc bộ đến trận chung kết UEFA Champions League đầu tiên trong hơn một thập kỷ.[57] Sau khi ký hợp đồng, Henderson nhấn mạnh ý định ở lại Liverpool càng lâu càng tốt và lý tưởng là phần còn lại của sự nghiệp.[58] Vào ngày 24 tháng 11, Henderson đã bị đuổi khỏi sân sau khi nhận thẻ vàng thứ hai trong chiến thắng 3-0 trước Watford, nghĩa là anh sẽ bỏ lỡ trận derby vùng Merseyside vào ngày 2 tháng 12.[59]
Vào ngày 7 tháng 5 năm 2019, Henderson đá trong đau đớn sau khi bị chấn thương nửa đầu gối để đủ đội đủ điều kiện vào chung kết UEFA Champions League thứ hai của họ với chiến thắng bán kết với tổng tỷ số 4-3 trước FC Barcelona - 4-0 là chiến thắng trên sân nhà lượt về trận chung kết. Liverpool bắt đầu trận đấu đó với việc thua đậm 3-0 và chiến thắng lượt về được coi hay nhất trong lịch sử giải đấu.[60]
Vào ngày 1 tháng 6 năm 2019, Henderson đã mang chức đội trưởng Liverpool trong chiến thắng 2-0 trước Tottenham Hotspur trong trận Chung kết UEFA Champions League 2019 tại Madrid, trở thành đội trưởng thứ năm của Liverpool nâng cúp Champions League,[61] với câu lạc bộ là lần thứ sáu.[62]
Henderson đã đại diện cho Anh ở bốn cấp độ đội tuyển. Anh ra mắt đội bóng U-19 trước trận với Cộng hòa Séc vào năm 2009, trước khi có suất vào đội hình U-21 dưới thời HLV Stuart Pearce. Anh ghi bàn thắng đầu tiên trong màu áo đội tuyển Anh trong trận play-off Giải vô địch U21 châu Âu với România, tung cú vô lê từ ngoài vòng cấm để đưa đội tuyển Anh vươn lên dẫn trước.[63]
Henderson được chọn vào đội U21 Anh cho Giải vô địch châu Âu 2011. Tuy nhiên, Anh đã bị loại ở vòng bảng.[64] Anh ấy đã làm đội trưởng đội U21 Anh trong chiến thắng 6-0 trước U-21 Azerbaijan vào ngày 1 tháng 9 năm 2011, ghi một bàn trong vòng loại U-19 Euro 2013.[65] Sau đó, anh đã ghi bàn thắng thứ 4 trong thời gian phục vụ cho đội tuyển U-21 của mình trong chiến thắng 2-1 trên sân Na Uy, duy trì thành tích 100% thắng lợi của Anh ở vòng loại U-19 Euro 2013.[66] Vào ngày 3 tháng 2 năm 2013, Henderson được bầu chọn là Cầu thủ xuất sắc nhất năm của U-21 Anh.[67] Anh là đội trưởng của đội U21 tại UEFA U-21 châu Âu 2013.[68]
Vào ngày 11 tháng 11 năm 2010, Henderson đã bị loại khỏi đội U21 Anh trước trận giao hữu với Đức,[69] thay vào đó anh nhận được cuộc gọi đầu tiên lên đội tuyển Anh vào ngày 17 tháng 11 năm 2010 đá trận giao hữu với Pháp.[70] Anh ra mắt trong trận đấu, chơi từ đầu ở vị trí tiền vệ trung tâm cùng với Steven Gerrard.[71]
Ban đầu được dự bị,[72] Henderson được triệu tập vào đội tuyển Anh tại Euro 2012 để thay thế Frank Lampard đang bị thương.[73] Anh ra sân trong tình huống thay người muộn, thay cho Scott Parker,[74] và một lần nữa cũng tình huống thay người trong hiệp phụ, trong trận thua trên loạt sút luân lưu vòng tứ kết của Anh trước Ý.[75]
Henderson cũng dự giải Euro 2016 cùng Roy Hodgson tại Pháp.[79] Anh chỉ chơi một trận, đó là trận đấu cuối với Slovakia, kết thúc với trận hòa 0-0 khi đội Anh đứng thứ hai trong bảng đấu.[80]
Anh sau có tên trong đội hình 23 đội tuyển Anh cho FIFA World Cup 2018.[81] Trong trận đấu Vòng 16 đội của Anh với Colombia, Henderson là cầu thủ duy nhất bỏ lỡ quả đá phạt khi trận đấu đi đến sút luân lưu. Đội anh vẫn giành chiến thắng 4-3 và lọt vào bán kết.[82]
Tại Euro 2020, anh chỉ có được một bàn thắng trong trận thắng Ukraina với tỉ số 4–0 ở tứ kết. Đội tuyển Anh sau đó lọt vào trận chung kết và chịu thất thủ trước Ý, qua đó giành vị trí á quân chung cuộc.
Henderson chơi như một tiền vệ đa năng,[83] Mặc dù dưới thời Jürgen Klopp, anh chủ yếu được sử dụng như một tiền vệ phòng ngự.[84] Anh được coi là một cầu thủ làm việc chăm chỉ và mang lại năng lượng cho đội.[85] Được mô tả là một "tiền vệ tốt và chăm chỉ", Henderson đã phát triển tài năng của mình trong thời gian ở Liverpool để thành một cầu thủ có nhiều sáng tạo hơn.[86] Hơn nữa, anh ta liên tục ép sân bất cứ khi nào đội đối phương dẫn bàn.[87]
Henderson và vợ Rebecca Burnett có hai con.[91] Cha của anh, Brian, một cựu cảnh sát và cầu thủ bóng đá nghiệp dư, đã sống sót sau căn bệnh ung thư lưỡi trong thời kỳ đầu anh thi đấu cho Liverpool và có mặt ở Madrid để xem con trai anh nâng cúp Champions League vào năm 2019.[92][93]
^Lightle, Sam (ngày 4 tháng 2 năm 2016). “The rise of Jordan Henderson”. Sunderland A.F.C. Lưu trữ bản gốc ngày 5 tháng 2 năm 2016. Truy cập ngày 26 tháng 3 năm 2016.
^“Blues batter Black Cats”. Sky Sports. ngày 1 tháng 11 năm 2008. Bản gốc lưu trữ ngày 25 tháng 5 năm 2012. Truy cập ngày 13 tháng 11 năm 2019.
^McKenzie, Andrew (ngày 18 tháng 12 năm 2008). “Sunderland 1–2 Blackburn”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 22 tháng 8 năm 2019. Truy cập ngày 18 tháng 12 năm 2008.
^Smith, Rory (ngày 13 tháng 8 năm 2011). “Liverpool 1 Sunderland 1”. The Daily Telegraph. London. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 1 năm 2022. Truy cập ngày 16 tháng 8 năm 2011.
^“Udinese 0 Liverpool 1”. The Daily Telegraph. London. ngày 6 tháng 12 năm 2012. Lưu trữ bản gốc ngày 6 tháng 12 năm 2012. Truy cập ngày 7 tháng 12 năm 2012.
^McNulty, Phil (ngày 16 tháng 9 năm 2016). “Chelsea 2–1 Liverpool”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 27 tháng 8 năm 2018. Truy cập ngày 19 tháng 9 năm 2016.
^“Norway U21 1–2 England U21”. BBC Sport. ngày 10 tháng 10 năm 2011. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 10 năm 2020. Truy cập ngày 15 tháng 1 năm 2012.
^“Jordan scoops U21s gong”. The Football Association. ngày 3 tháng 2 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 12 tháng 11 năm 2020. Truy cập ngày 3 tháng 2 năm 2013.
^“England U21s Squad”. The Football Association. ngày 14 tháng 5 năm 2013. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 8 năm 2020. Truy cập ngày 9 tháng 6 năm 2013.
^“England 1-2 France”. BBC Sport. ngày 17 tháng 11 năm 2010. Lưu trữ bản gốc ngày 4 tháng 4 năm 2012. Truy cập ngày 24 tháng 2 năm 2019.
^Winter, Henry (ngày 17 tháng 11 năm 2010). “England 1 France 2”. The Daily Telegraph. London. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 1 năm 2022. Truy cập ngày 22 tháng 11 năm 2010.
^McNulty, Phil (ngày 11 tháng 6 năm 2012). “Euro 2012: France 1–1 England”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 1 năm 2016. Truy cập ngày 11 tháng 6 năm 2012.
^McNulty, Phil (ngày 24 tháng 6 năm 2012). “Euro 2012: England 0–0 Italy”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 8 tháng 11 năm 2013. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2012.
^Rose, Gary (ngày 14 tháng 8 năm 2019). “Liverpool 2–2 Chelsea”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 14 tháng 8 năm 2019. Truy cập ngày 15 tháng 8 năm 2019.
^McNulty, Phil (ngày 9 tháng 6 năm 2019). “Switzerland 0–0 England”. BBC Sport. Lưu trữ bản gốc ngày 11 tháng 6 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 6 năm 2019.
^Lỗi chú thích: Thẻ <ref> sai; không có nội dung trong thẻ ref có tên goalofmonth3
^Lỗi chú thích: Thẻ <ref> sai; không có nội dung trong thẻ ref có tên u21p3
Tuổi trẻ chúng ta thường hay mắc phải một sai lầm, đó là dành toàn bộ Thời Gian và Sức Khoẻ của mình để xông pha, tìm mọi cách, mọi cơ hội chỉ để kiếm thật nhiều tiền