Mèo Vạc
|
|||
---|---|---|---|
Huyện | |||
Huyện Mèo Vạc | |||
Hành chính | |||
Quốc gia | Việt Nam | ||
Vùng | Đông Bắc Bộ | ||
Tỉnh | Hà Giang | ||
Huyện lỵ | Thị trấn Mèo Vạc | ||
Trụ sở UBND | Tổ dân phố 1, thị trấn Mèo Vạc | ||
Phân chia hành chính | 1 thị trấn, 17 xã | ||
Thành lập | 15/12/1962[1] | ||
Tổ chức lãnh đạo | |||
Chủ tịch UBND | Nguyễn Cao Cường | ||
Chủ tịch HĐND | Thào Mí Sính | ||
Bí thư Huyện ủy | Vương Ngọc Hà | ||
Địa lý | |||
Tọa độ: 23°09′09″B 105°24′21″Đ / 23,1525°B 105,4058333°Đ | |||
| |||
Diện tích | 574,18 km² | ||
Dân số (2019) | |||
Tổng cộng | 86.071 người[2] | ||
Thành thị | 6.850 người (8%) | ||
Nông thôn | 79.221 người (92%) | ||
Mật độ | 150 người/km² | ||
Dân tộc | Mông (>80%) | ||
Khác | |||
Mã hành chính | 027[3] | ||
Biển số xe | 23-P1 | ||
Website | meovac | ||
Mèo Vạc là một huyện miền núi biên giới thuộc tỉnh Hà Giang, Việt Nam.[4][5]
Huyện Mèo Vạc có vị trí địa lý:
Huyện Mèo Vạc có diện tích 574,18 km², dân số năm 2019 là 86.071 người[2], mật độ dân số đạt 150 người/km².
Huyện Mèo Vạc cùng với các huyện Yên Minh, Đồng Văn, Vị Xuyên là bị thiệt hại nặng trong 2 cuộc chiến tranh biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc. Huyện cũng là điểm sáng trong tinh thần đoàn kết dân tộc khi nhân dân xã Sơn Vĩ (hơn một nửa là dân tộc thiểu số) không sơ tán mà ở lại để chiến đấu và tiếp tế lương thực cho bộ đội.
Địa hình chủ yếu của huyện là núi đá vôi, có sông Nho Quế chảy qua. Đất nông nghiệp chiếm khoảng 12.100 ha. Sinh hoạt nông nghiệp là trồng trọt và khai thác các loại cây dược liệu, tam thất, hồ đào,... Ngành chăn nuôi có những gia súc bò, dê, ngựa. Có Quốc lộ 4C (con đường hạnh phúc).
Ngày 13 tháng 12 năm 1962, Bộ Nội vụ ban hành Quyết định số 328-NV[6] về việc:
Ngày 15 tháng 12 năm 1962, Hội đồng Chính phủ ban hành Quyết định số 211-CP[1] về việc thành lập huyện Mèo Vạc trên cơ sở tách 16 xã: Cán Chu Phìn, Giàng Chu Phìn, Hố Quáng Phìn, Khâu Vai, Lũng Chinh, Lũng Phìn, Lũng Pù, Mèo Vạc, Pả Vi, Pải Lủng, Sơn Vĩ, Sủng Máng, Sủng Trà, Sủng Trái, Thượng Phùng và Xín Cái thuộc huyện Đồng Văn.
Tháng 12 năm 1975, hợp nhất hai tỉnh Tuyên Quang và Hà Giang thành tỉnh Hà Tuyên, Mèo Vạc là một huyện của tỉnh Hà Tuyên.[7]
Ngày 14 tháng 5 năm 1981, Hội đồng Chính phủ ban hành Quyết định 185/1981/QĐ-CP[8] về việc tách hai xóm Lùng Sư và Thèn Sư của Xín Cái để sáp nhập vào xã Thượng Phùng.
Ngày 21 tháng 10 năm 1982, Hội đồng Bộ trưởng ban hành Quyết định 179/HĐBT[9] về việc:
Năm 1991, khi tách trở lại thành Tuyên Quang và Hà Giang, Mèo Vạc trở lại là huyện của tỉnh Hà Giang[11], gồm 16 xã: Cán Chu Phìn, Giàng Chu Phìn, Khâu Vai, Lũng Chinh, Lũng Pù, Mèo Vạc, Nậm Ban, Niêm Sơn, Pả Vi, Pải Lủng, Sơn Vĩ, Sủng Máng, Sủng Trà, Tát Ngà, Thượng Phùng và Xín Cái.
Ngày 20 tháng 8 năm 1999, Chính phủ ban hành Nghị định 74/1999/NĐ-CP[12] về việc sáp nhập hai thôn Lùng Vái và Phố Mỳ của xã Sủng Trà thuộc huyện Mèo Vạc vào xã Mèo Vạc để thành lập thị trấn Mèo Vạc và xã Tả Lủng.
Ngày 9 tháng 8 năm 2005, Chính phủ ban hành Nghị định số 104/2005/NĐ-CP[13] về việc thành lập xã Niêm Tòng trên cơ sở:
Từ đó, huyện Mèo Vạc có 1 thị trấn và 17 xã, giữ ổn định cho đến nay.
Huyện Mèo Vạc có 18 đơn vị hành chính cấp xã trực thuộc, bao gồm thị trấn Mèo Vạc (huyện lỵ) và 17 xã: Cán Chu Phìn, Giàng Chu Phìn, Khâu Vai, Lũng Chinh, Lũng Pù, Nậm Ban, Niêm Sơn, Niêm Tòng, Pả Vi, Pải Lủng, Sơn Vĩ, Sủng Máng, Sủng Trà, Tả Lủng, Tát Ngà, Thượng Phùng, Xín Cái.
Ẩm thực:
Thổ cẩm: +Dệt lanh của dân tộc mông +Thêu của dân tộc Lô Lô
Đan lá quẩy tấu
Dụng cụ âm thanh khèn mông, đàn nhị dân tộc Giấy xã Nậm Ban
Đan nón lá chít: Xã Nậm Ban