Pak Yung-hio | |
---|---|
Sinh | 1861 Suwon, (nay là thành phố Suwon, Hàn Quốc) |
Mất | Ngày 21 tháng 9 năm 1939 Keijo, Triều Tiên thuộc Nhật (nay là Seoul, Hàn Quốc) | (78 tuổi)
Nghề nghiệp | Chính trị gia |
Pak Yung-hio | |
Hangul | 박영효 |
---|---|
Hanja | |
Romaja quốc ngữ | Bak Yeonghyo |
McCune–Reischauer | Pak Yŏnghyo |
Hán-Việt | Phác Vịnh Hiếu |
Bút danh | |
Hangul | 춘고 or 현현거사 |
Hanja | |
Romaja quốc ngữ | Chungo or Hyeonhyeon-geosa |
McCune–Reischauer | Ch'un'go or Hyǒnhyǒn-kǒsa |
Biểu tự | |
Hangul | 자순 |
Hanja | |
Romaja quốc ngữ | Jasun |
McCune–Reischauer | Chasun |
Tên Nhật Bản: Yamasaki Eiharu (山崎永春) |
Pak Yung-hio (sinh 1861 – mất 21 tháng 9 năm 1939) là một chính khách Nhà Triều Tiên, nhà hoạt động khai sáng, nhà ngoại giao và cộng tác viên thân Nhật Bản. Park là một trong những người tổ chức Chính biến Giáp Thân năm 1884, trong đó các yếu tố chính trị tiến bộ đã cố gắng lật đổ chính phủ bảo thủ của Hàn Quốc. Ông lấy bút danh Xuân Cao (春皐), Huyền Huyền cư sỹ (玄玄居士), và sau đó ông giữ danh hiệu Bá tước Geumryung. Park kết hôn với Vĩnh Huệ Ông chúa (영혜옹주; 永惠翁主), vương nữ của Vua Triết Tông, vị vua thứ 25 của Nhà Triều Tiên.
Park được sinh ra ở tỉnh Suwon, phía nam Seoul. Cùng với Kim Ngọc Quân, ông là một người ủng hộ mạnh mẽ của Dongnipdang, hay "Đảng Giác ngộ", tìm cách cải cách chính phủ, kinh tế và quân sự Hàn Quốc bằng cách kết hợp công nghệ và đường lối của phương Tây, để Hàn Quốc ổn định kịp thời nhằm chống lại sự xâm chiếm của các quốc gia bên ngoài ngày càng tăng. Ông đi cùng Kim trong chuyến thăm Tokyo, cuộc họp với các chính trị gia Nhật Bản, bao gồm Yukichi
Ông được cho là người sáng tạo ra lá cờ đầu tiên của Hàn Quốc, 1882.[1]
Park là một trong những nhà lãnh đạo của cuộc đảo chính Gapsin năm 1884 đã cố gắng lật đổ Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc và tổ chức cải cách kiểu phương Tây. Cuộc đảo chính chỉ kéo dài ba ngày trước khi quân Trung Quốc đàn áp. Park buộc phải chạy trốn lưu vong ở Nhật Bản, nơi anh ban đầu ở lại với Fukuzawa Yukichi, trước khi chuyển đến Kobe.
Park phục vụ chính phủ một thời gian ngắn với chức danh Bộ trưởng Nội vụ năm 1895, đóng một vai trò quan trọng trong việc mở cửa Hàn Quốc. Tuy nhiên, sau khi cải cách Gabo và ám sát Nữ hoàng Min, Park đã chạy trốn lưu vong tại Nhật Bản, nơi ông ở lại cho đến năm 1907. Khi trở về, ông chấp nhận chức vụ Bộ trưởng Hoàng gia dưới quyền Ye Wanyong.
Sau khi Nhật Bản kí hiệp ước năm 1910, trong đó Hàn Quốc bị sáp nhập vào
quốccủa Nhật bảParkôên được trao tặng hoa tộc đề của hầu tước (koshaku) trong Nhật, quý tộc và một chỗ ngồi trong Nhà của các đồng Nghiệp ở các băn Ăn cngười ủa Nhật Bản. Ông ấy từng là giám Đốc của các Ngân hàng của Chọn vào năm 1918, chủ Tịch của Hiệp hội Kinh tế vào năm 1919, tổng thống của Các Dong-một Chủ báo, năm 1920, chủ tịch của Kyungbang công Ty, chủ tịch của Hàn Quốc công nghiệp hóa Ngân hàng ở 1921, và cố vấn cho các chính Phủ Chung của Hàn Quốc's Viện. Trong năm 1935, ông đã được liệt kê[bởi ai?] là một trong những 353 nổi tiếng Triều Tiên.