Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc

Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc
Tên bản ngữ
    • 대한민국 임시정부
    • 大韓民國臨時政府
1919–1945

Tiêu ngữtiếng Hàn대한독립만세
Hanja: 大韓獨立萬歲
Hán-Việt: Đại Hàn độc lập vạn tuế

Quốc ấn
Quốc huy Hàn Quốc
Lãnh thổ tuyên bố
Lãnh thổ tuyên bố
Tổng quan
Vị thếChính phủ lưu vong, Chính phủ lâm thời
Thủ đôHán Thành (de jure)
Capital-in-exile
Ngôn ngữ thông dụngTiếng Hàn Quốc
Chính trị
Chính phủCộng hòa tổng thống (1919-1925)
Cộng hòa đại nghị (1925-1940)
Cộng hòa tổng thống (1940-1945)
Tổng thống / Chủ tịch 
• 1919–1925
Syngman Rhee[a]
• 1927–1933
và 1935–1940
Lý Đông Ninh
• 1926–1927
và 1940–1948
Kim Cửu
Thủ tướng / Phó Chủ tịch 
• 1919–1921
Lý Đông Huy
• 1924–1925
Phác Ân Thức
• 1944–1945
Kim Khuê Thức
Lịch sử
Lịch sử 
1 tháng 3 năm 1919
• Hiến pháp
11 tháng 4 năm 1919
• Tuyên bố thành lập
13 tháng 4 năm 1919
29 tháng 4 năm 1932
• Tuyên chiến
10 tháng 12 năm 1941
15 tháng 8 năm 1945
• Đại Hàn Dân Quốc thành lập
15 tháng 8 năm 1945
Kinh tế
Đơn vị tiền tệWon
Tiền thân
Kế tục
Triều Tiên thuộc Nhật
Đệ Nhất Đại Hàn Dân Quốc
Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc
Hangul
대한민국임시정부
Hanja
大韓民國臨時政府
McCune–ReischauerTaehanmin'guk Imsijŏngbu
Hán-ViệtĐại Hàn Dân Quốc lâm thời chính phủ
Các hoạt động của chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc tại Trung Hoa Dân Quốc

Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc (tiếng Hàn대한민국임시정부; Hanja大韓民國臨時政府; RomajaDaehanminguk Imsijeongbu) là chính phủ lâm thờilưu vong của Hàn Quốc có trụ sở tại Trung Quốc trong thời kỳ Nhật Bản chiếm đóng Triều Tiên.

Chính phủ lâm thời được thành lập tại Thượng Hải vào ngày 11 tháng 4 năm 1919. Một hiến pháp lâm thời quy định về một nước cộng hòa dân chủ có tên là "Cộng hòa Triều Tiên - Republic of Korea" đã được ban hành. Hiến pháp này giới thiệu một hệ thống tổng thống và ba nhánh (lập pháp, hành chính và tư pháp) của chính phủ. Họ tuyên bố thừa hưởng lãnh thổ của Đế quốc Đại Hàn trước đây. Phong trào kháng chiến của Triều Tiên đã tích cực ủng hộ phong trào giành độc lập dưới chính phủ lâm thời và nhận được sự hỗ trợ về kinh tế và quân sự từ Quốc dân đảng, Liên XôPháp.[2][3][4][5] Sau năm 1932, Chính phủ lâm thời chuyển đến một số thành phố khác nhau và cuối cùng định cư tại Trùng Khánh cho đến khi Thế chiến II kết thúc vào năm 1945. Một số tòa nhà được sử dụng làm trụ sở của họ tại Thượng Hải và Trùng Khánh hiện được bảo tồn như bảo tàng.[6]

Sau khi Nhật Bản đầu hàng vào ngày 15 tháng 8 năm 1945, chính phủ lâm thời đã kết thúc.[7] Các thành viên của chính phủ đã trở về Hàn Quốc, nơi họ thành lập các tổ chức chính trị của riêng mình dưới sự quản lý của quân đội Hoa Kỳ và cạnh tranh giành quyền lực tại nơi sẽ trở thành Hàn Quốc. Vào ngày 15 tháng 8 năm 1948, Syngman Rhee, người từng là tổng thống đầu tiên của Chính phủ lâm thời, đã trở thành tổng thống đầu tiên của Hàn Quốc.

Chính phủ Hàn Quốc hiện tại tuyên bố thông qua hiến pháp sửa đổi năm 1987 của Hàn Quốc rằng có sự liên tục giữa chính phủ lâm thời và nhà nước Hàn Quốc hiện tại, mặc dù điều này đã bị các học giả và sử gia phản bác.

Bối cảnh

[sửa | sửa mã nguồn]

Từ năm 1910 đến năm 1945, Triều Tiên là thuộc địa của Đế quốc Nhật Bản.[8] Trong suốt và thậm chí trước thời điểm này, hàng chục nhóm đã xuất hiện ủng hộ nền độc lập của Triều Tiên. Tuy nhiên, ngay cả cho đến khi kết thúc thời kỳ thuộc địa, vẫn không có một tổ chức nào mà những người Triều Tiên ủng hộ độc lập coi là đại diện duy nhất của họ.[9]

Phong trào 1 tháng 3

[sửa | sửa mã nguồn]

Vào ngày 21 tháng 1 năm 1919, tin đồn rằng Triều Tiên Cao Tông đã bị gia đình hoàng gia Nhật Bản đầu độc đã được đưa ra ánh sáng.

Sự việc này lên đến đỉnh điểm trong một cuộc biểu tình diễn ra tại tang lễ của Nhà vua vào ngày 1 tháng 3. Trong tổng dân số 20 triệu người Triều Tiên thời điểm đó, khoảng 2,3 đến 3,1 triệu người đã tham gia cuộc biểu tình, chiếm 10% tổng dân số.[10][11][12][13] Có 7.500 người chết, 16.000 người bị thương và 46.000 người bị bắt và giam giữ. Các cuộc biểu tình bắt đầu vào tháng 3 và kéo dài đến tháng 5, bao gồm 33 người đã ký Tuyên ngôn Độc lập, nhưng thực tế đã bị cảnh sát Nhật Bản giam giữ.

Sau khi Nhật Bản đàn áp dữ dội các cuộc biểu tình, nhiều người Triều Tiên đã chạy trốn khỏi bán đảo, bao gồm nhiều người sáng lập chính phủ lâm thời sau này.[8]

Thành lập

[sửa | sửa mã nguồn]

Chính phủ được thành lập vào ngày 11 tháng 4 năm 1919, ngay sau Phong trào 1 tháng 3 cùng năm.[14][15][16] Chính phủ lâm thời của Hàn Quốc được thành lập vào năm 1919 như một phần của Phong trào 1 tháng 3.

Các thành viên chủ chốt trong quá trình thành lập bao gồm An ChangHoSyngman Rhee, cả hai đều là lãnh đạo của Hiệp hội Quốc dân Triều Tiên vào thời điểm đó. Changho đóng vai trò quan trọng trong việc biến Thượng Hải thành trung tâm của phong trào giải phóng và đưa các hoạt động của chính phủ lâm thời vào hoạt động. Với tư cách là quyền thủ tướng, ông đã giúp tổ chức lại chính phủ từ hệ thống nội các nghị viện sang Tổng thống chế.[17]

Phong trào độc lập nhanh chóng được ưa chuộng cả trong và ngoài nước. Sau Phong trào 1 tháng 3 năm 1919, một kế hoạch đã được lập ra trong và ngoài nước để tiếp tục mở rộng phong trào độc lập. Tuy nhiên, một số người đã do dự vì họ phục tùng các thế lực chiếm đóng. Vào thời điểm đó, nhiều nhà hoạt động độc lập đã tập trung tại Thượng Hải. Những người thành lập các văn phòng tạm thời độc lập đã nhiều lần thảo luận về các cách thức để tìm ra những đột phá mới trong phong trào độc lập. Đầu tiên, lý thuyết về chính phủ lâm thời đã được phát triển và người ta thường cho rằng chính phủ nên tổ chức một chính phủ lưu vong chống lại văn phòng thống đốc Chosun. Tuy nhiên, người ta cho rằng đảng không đủ khả năng để thành lập chính phủ.

Thượng Hải là một trung tâm giao thông và cũng là trung tâm hỗ trợ cho chính quyền Quảng Đông do Ngô Nguyên lãnh đạo. Ngoài ra, còn có các đại diện từ Anh, Pháp, Đức và Mỹ, giúp họ thoát khỏi ảnh hưởng của Nhật Bản. Vì lý do này, các văn phòng độc lập đổ xô đến Thượng Hải.

Các phong trào giành độc lập ở Thượng Hải diễn ra mạnh mẽ hơn vào mùa hè năm 1919. Seo Byeong-ho, Seung-hyung Cho, Dong-ho Cho, Park Chan-ik và Sun Woo-hyuk đã gặp gỡ các chính quyền từ Hàn Quốc, Mãn Châu, Russian Maritime Province và Americas. Các văn phòng độc lập ở Thượng Hải cung cấp chỗ ở cho những người từ nước ngoài, tập trung vào khu định cư của người Pháp và tổ chức các buổi họp mặt xã hội cho người Hàn Quốc để tạo nên một mạng lưới chặt chẽ. Vào thời điểm này, các văn phòng chi nhánh độc lập được xem trọng của Mãn Châu và Maritime, such as Dongying, Lee, Shim, Kim DongSam, Shin Chae Ho, Cho Sung Hwan and Chaosang, came to Shanghai and were sent to Korea.

Hội nghị hòa bình Paris

[sửa | sửa mã nguồn]

Đảng Thanh niên Shinhan muốn có lời hứa về độc lập cho Triều Tiên tại Hội nghị Hòa bình Paris năm 1919 và đã cử Kim Kyu-sik làm đại biểu. Từ nhỏ, ông đã theo học tại Học viện Underwood, nơi ông được giáo dục theo phương Tây về tiếng Anh, tiếng Latin, thần học, toán học và khoa học. Ông thông thạo nhiều thứ tiếng: tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếngĐức, tiếng Nga, tiếng Mông Cổ và tiếng Phạn cũng như tiếng Hàn, tiếng Trung và tiếng Nhật. Ông đã gửi đơn thỉnh cầu độc lập của Hàn Quốc lên Tổng thống Woodrow Wilson nhân danh Đảng Thanh niên Shinhan [ko], và đến Paris, Pháp vào tháng 1 năm 1919 để đệ trình đơn thỉnh cầu nhân danh Chính phủ lâm thời Đại Hàn Dân Quốc. Tuy nhiên, ông không được phép tham dự Hội nghị Hòa bình vì chính phủ lâm thời vẫn chưa được thành lập. Sau đó, Kim đã thành lập một chính phủ lâm thời để nhận được giấy ủy nhiệm đại diện chính thức cho chính phủ Triều Tiên. Chuyến đi của Kim tới hội nghị đã trở thành động lực cho Phong trào 1 tháng 3 và việc thành lập Chính phủ lâm thời của Đại Hàn Dân Quốc.

Đảng Thanh niên Shinhan đã đệ trình “Mười ba yêu cầu” tại Hội nghị Hòa bình Paris

Trước khi rời đi, Kim đã yêu cầu các thành viên của Đảng Thanh niên Shinhan tổ chức một cuộc biểu tình độc lập, nói rằng: "Ngay cả khi được cử đến Paris, người phương Tây cũng không biết tôi là ai. Để vạch trần và tuyên truyền sự cai trị của Nhật Bản, người ta phải tuyên bố độc lập ở Triều Tiên. Người được phái đi sẽ bị hy sinh, nhưng những gì xảy ra ở Triều Tiên sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ của tôi."[18][19]

Kim Kyu-sik đã liên lạc với Đảng Thanh niên Shinhan ở Paris qua radio và họ đã quyên góp tiền cho nỗ lực vận động hành lang. Được truyền cảm hứng từ các lập luận của Kim Kyu-sik, Đảng Thanh niên Shinhan đã cử người đến Hàn Quốc và gặp gỡ các nhà lãnh đạo quốc gia như Ham Tae-youngCho Man-sik. Lệnh biểu tình đòi độc lập của Kim Kyu-sik là thời điểm chiến dịch ngày 1 tháng 3 năm 1919 bắt đầu.

Những người tham gia vào thời điểm thành lập Chính phủ lâm thời Đại Hàn Dân Quốc gồm có Kim Kyu-sik, đại diện của Shinhan Youth Group, Lyuh Woon-Hyung, Cho Seong Hwan (Bộ trưởng Quốc phòng), Kim Cheol, Sun Woo Hyuk, Han Jin Kyo, Chang Deok soo, Cho Dong Ho, Seo Byung Ho và Kim In Jon.Có 30 người bao gồm Nam Hyung Woo, Shin Ik-Hee, Yi Si-yeong, Yi Dong-nyeong, Cho Wan Gu, Sin Chaeho, Jo So-ang và Kim Dae Ji.Ngoài ra, Kim Ku, Yi Dong-nyeong đã tham gia vào việc thành lập, và Ahn Changho, Yi Dong-hwi và Syngman Rhee được bổ nhiệm từ tháng 4 đến tháng 9 năm 1919 ởThượng Hải. Hwang Ki-hwan trở thành thư ký trưởng của chi nhánh Pháp của chính phủ lâm thời Hàn Quốc.[20]

Hoàng gia Triều Tiên cố gắng gia nhập chính phủ lâm thời

[sửa | sửa mã nguồn]

Cựu thành viên đế quốc cũng tham gia vào việc thành lập Chính phủ lâm thời Đại Hàn Dân Quốc. Kim Gajin, người từng là quan sát viên của Tỉnh HwanghaeChungcheongnam-do trong thời kỳ trị vì của đế quốc, là một viên chức cấp cao đã bị quân Nhật đánh bại vào năm 1910 sau khi bị tước đoạt đất nước. Ông đã thành lập một tổ chức độc lập bí mật có tên là Daedong Dan sau khi Phong trào 1 tháng 3 bắt đầu vào năm 1919, và giữ chức thống đốc. Ông bị lưu đày đến Chính phủ lâm thời của Cộng hòa Triều Tiên tại Thượng Hải, Trung Quốc vào tháng 10 năm 1919, và giữ chức cố vấn cho chính phủ lâm thời.

Prince Imperial Uihwa

Kim Gajin, con trai thứ năm của của Triều Tiên Cao Tông và là một trong những ứng cử viên hàng đầu cho vị trí Thái tử, đã chuẩn bị một kế hoạch trốn thoát đến Chính phủ lâm thời Triều Tiên. Hoàng tử Uihwa đã gửi một lá thư và nêu ý định tham gia Chính phủ lâm thời của Cộng hòa Triều Tiên. Vào tháng 11 năm 1919, Hoàng tử Uihwa đã đến Andong, Mãn Châu, để trốn thoát đến chính phủ lâm thời ở Thượng Hải, nhưng đã bị quân đội Nhật Bản bắt giữ và buộc phải trở về nhà. Nội dung của cuốn sách, được ông gửi đến Chính phủ lâm thời, đã được công bố trên một bài báo độc lập vào ngày 20 tháng 11 năm 1919.[21][22][23][nguồn không đáng tin?][24] Ngày nay, các nhà sử học ước tính rằng Hoàng tử Đế quốc Uihwa đã nghĩ đến phong trào độc lập của Triều Tiên và cố gắng tham gia Chính phủ lâm thời của Cộng hòa Triều Tiên khi ông theo học tại Cao đẳng Roanoke ở Mỹ. Lý do là đồng nghiệp của Hoàng tử Đế quốc Uihwa là Kim Kyu-sik và ông có mối quan hệ với Kim Kyu-sik tại Cao đẳng Roanoke.[25][26]

Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc năm 1919

[27][28]

Trong Thế chiến II

[sửa | sửa mã nguồn]

Chính phủ lâm thời Hàn Quốc đã đóng vai trò không nhiều, song thiết thực trong cuộc chiến chống lại Nhật Bản. Khi Đế quốc Nhật đem quân xâm lược Trung Quốc toàn diện, làm nổ ra cuộc chiến tranh Trung-Nhật, người dân Hàn Quốc đã cùng nhau đứng về phía Trung Hoa Dân Quốc.

Do có hàng triệu người Hàn Quốc bị sát hại hoặc bắt ép làm nô lệ tình dục cho binh lính Nhật, rất nhiều người Hàn Quốc đã bắt liên lạc với chính phủ lâm thời và rất nhiều trong số đó bí mật tham gia Hàn Quốc Quang phục Quân cùng lực lượng vũ trang Trung Hoa Dân Quốc do Tưởng Giới Thạch lãnh đạo. Chính phủ lâm thời đã cung cấp tài chính, vũ khí, sĩ quan và chiến lược chiến đấu chống lại Nhật Bản, đồng thời kêu gọi sự trợ giúp từ Khối Đồng Minh.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ ListenOnRepeat.com. "National Anthem of Korea (1919-1948)". ListenOnRepeat.
  2. ^ 홍덕화 (ngày 4 tháng 3 năm 2019). "[3ㆍ1운동.임정 百주년](38) 장제스의 임정 지원, '선의'뿐일까?". 연합뉴스.
  3. ^ [의열단100주년]⑬불꽃같은 삶 김산…비운의 '아리랑'. ngày 20 tháng 10 năm 2019.
  4. ^ "SDC인터내셔널스쿨, 3.1운동 및 대한민국 임시정부수립 100주년 기념 나라사랑 콘서트 개최". 시사매거진. ngày 12 tháng 8 năm 2019.
  5. ^ 김귀근 (ngày 11 tháng 8 năm 2019). 프랑스서 독립운동 홍재하 선생 후손 등 방한. 연합뉴스.
  6. ^ Kim, seon-yeong (ngày 15 tháng 8 năm 2021). 한∙중 우호의 상징이 된 대한민국 임시정부 청사 [Provisional Government Building, Becomes a Symbol of Friendship between Korea and China]. 퍼블릭뉴스 (bằng tiếng Hàn). Truy cập ngày 15 tháng 4 năm 2023.
  7. ^ "Provisional Government of the Republic of Korea". National Library of Korea. ngày 8 tháng 8 năm 2023.
  8. ^ a b Robinson, Michael E. (ngày 30 tháng 4 năm 2007). Korea's Twentieth-Century Odyssey: A Short History (bằng tiếng Anh). University of Hawaii Press. tr. 32–35. ISBN 978-0-8248-3174-5.
  9. ^ Lee, Chong-Sik (ngày 23 tháng 9 năm 2020), "8. The Korean Provisional Government", The Politics of Korean Nationalism (bằng tiếng Anh), University of California Press, tr. 129–155, doi:10.1525/9780520323155-009, ISBN 978-0-520-32315-5, truy cập ngày 20 tháng 6 năm 2023
  10. ^ [앵커브리핑] '한국의 의병이란 파리 떼와 같다'. ngày 15 tháng 8 năm 2018.
  11. ^ 여주박물관, 여주 3.1운동 관련 자료 복제 완료. ngày 8 tháng 3 năm 2019.
  12. ^ [그날의 흔적을 찾아서] 민중의 독립의지 남한산성 봉화·횃불로 피어오르다. 중부일보 - 경기·인천의 든든한 친구. ngày 10 tháng 6 năm 2019.
  13. ^ "3.1운동 시위 및 발포지역 명기한 지도 공개".
  14. ^ Sources of Korean Tradition, vol. 2, From the Sixteenth to the Twentieth Centuries, edited by Yŏngho Ch'oe, Peter H. Lee, and Wm. Theodore de Bary, Introduction to Asian Civilizations (New York: Columbia University Press, 2000), 336.
  15. ^ 경상남도, 대한민국임시정부 수립 100주년 기념식 열려. 시사매거진. ngày 11 tháng 4 năm 2019.
  16. ^ "道, 대한민국임시정부 수립 100주년 기념식". ngày 11 tháng 4 năm 2019.
  17. ^ 청남대에 김구 주석 등 임시정부 수반 동상 세운다. ngày 23 tháng 10 năm 2019.
  18. ^ 김용래 (ngày 24 tháng 12 năm 2018). 독립운동가 김규식 100년전 프랑스 고별연설 내용 최초 확인. 연합뉴스.
  19. ^ 외교부, 우사(尤史) 김규식 친필 서한 원본 최초 공개.[liên kết hỏng]
  20. ^ Nam, Sang-Hyun (ngày 30 tháng 10 năm 2018). "Life of forgotten Korean independence fighter against Japan unveiled in France". Yonhap News Agency.
  21. ^ 임정고문 지낸 애국지사 김가진, 네번째 독립유공자 서훈심사. ngày 7 tháng 6 năm 2019.
  22. ^ 우리 역사에서 진귀한 '노블레스 오블리주' 체현자. 시사IN. ngày 3 tháng 4 năm 2019.
  23. ^ 임시정부가 상해에 있던 건 우연이 아니다. ngày 19 tháng 6 năm 2019.
  24. ^ 임정에 돈 댄 동화약방, 상해~서울 독립 투쟁의 연결고리.
  25. ^ [역사속의 강원인물]"민족의 운명을 왜 남에게 맡기나" 끝까지 통일정부 위해 싸웠다. ngày 29 tháng 8 năm 2013.
  26. ^ 100여년 전 조선의 엘리트들은 왜, 이곳을 찾았나.
  27. ^ "[3·1운동 100주년] 역사 최전선에 우리도 있었다".
  28. ^ 광복군을 '임정 국군'에서 '대한민국 국군'으로. 시사저널. ngày 17 tháng 9 năm 2019.
  1. ^ tại Washington D.C. cho đến ngày 8 tháng 12 năm 1920

Đọc thêm

[sửa | sửa mã nguồn]

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan
Giới thiệu AG Mega Armor Mel - Giant Gospel Cannon
Giới thiệu AG Mega Armor Mel - Giant Gospel Cannon
Nhìn chung Mel bộ kỹ năng phù hợp trong những trận PVP với đội hình Cleaver, khả năng tạo shield
Lời nguyền bất hạnh của những đứa trẻ ngoan
Lời nguyền bất hạnh của những đứa trẻ ngoan
Mình là một đứa trẻ ngoan, và mình là một kẻ bất hạnh
Những kiểu tóc đẹp chơi tết 2020 là con gái phải thử
Những kiểu tóc đẹp chơi tết 2020 là con gái phải thử
“Cái răng cái tóc là gốc con người”. Tết này bạn hãy “làm mới” mình bằng một trong các kiểu tóc đang biến các cô nàng xinh lung linh hơn nhé.
Nhân vật Geto Suguru - Jujutsu Kaisen
Nhân vật Geto Suguru - Jujutsu Kaisen
Geto Suguru (夏げ油とう傑すぐる Getō Suguru?, Hạ Du Kiệt) là một phản diện trong bộ truyện Chú thuật hồi chiến và tiền truyện Chú thuật hồi chiến - Trường chuyên chú thuật Tokyo