Chiều dài cơ thể lớn nhất được ghi nhận ở L. harak là 55 cm, nhưng thường bắt gặp với chiều dài trung bình khoảng 30 cm.[8]
Thân có màu nâu lục hoặc xám, chuyển sang màu trắng bạc ở thân dưới, nổi bật với một vệt đen lớn hình elip kèm theo viền vàng nằm ngay dưới đường bên. Vài cá thể có thể xuất hiện những chấm màu xanh lam nhạt ở rìa dưới của mắt và lỗ mũi. Vây ngực, vây bụng, vây lưng và vây hậu môn có màu trắng hoặc phớt hồng, riêng vây lưng và vây hậu môn có đốm hoặc sọc mờ; vây đuôi màu cam hoặc hơi đỏ.
Số gai ở vây lưng: 10 (gai thứ 4 hoặc 5 thường dài nhất); Số tia vây ở vây lưng: 9; Số gai ở vây hậu môn: 3; Số tia vây ở vây hậu môn: 8; Số tia vây ở vây ngực: 13; Số vảy đường bên: 46–47.[9]
L. harak có thể là một loài lưỡng tính tiền nữ, tức cá đực trưởng thành là từ cá cái chuyển đổi giới tính mà ra.[13]
L. harak cùng hai loài cá khác là cá dìa Siganus sutor và cá bạc má (Rastrelliger kanagurta) đã được sử dụng để nghiên cứu sự tích tụ kim loại nặng ở cá biển ngoài khơi thành phố Dar es Salaam, Tanzania. Các nhà nghiên cứu đã chọn vây cá để kiểm tra nồng độ kim loại trong cơ thể chúng, nhưng chỉ có thể phát hiện ra một số kim loại. Mức độ hấp thụ kim loại nhôm, cadmi, đồng, sắt, chì và kẽm ở 3 loài cá này dưới mức tối đa mà FAO/WHO cho phép đối với các độc tố có trong thực phẩm, nhưng nồng độ asen lại cao vượt mức cho phép ở L. harak và R. kanagurta.[14]
Ở Guam, L. harak là một trong những loài bị đánh bắt nhiều nhất và là mục tiêu của nghề đánh bắt thủ công.[1] Trên thị trường, L. harak chủ yếu được bán ở dạng tươi sống.[9]
^Christopher Scharpf (2022). “Order Spariformes”. The ETYFish Project Fish Name Etymology Database. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 4 năm 2023. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2023.
^R. Fricke; W. N. Eschmeyer; R. van der Laan biên tập (2023). “Lethrinus harak”. Catalog of Fishes. Viện Hàn lâm Khoa học California. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2023.
^ abcRanier Froese và Daniel Pauly (chủ biên). Thông tin Lethrinus harak trên FishBase. Phiên bản tháng 10 năm 2024.
^ abKent E. Carpenter & Gerald R. Allen (1989). “Lethrinus”(PDF). Emperor fishes and large-eye breams of the world (family Lethrinidae). Volume 9. Roma: FAO. tr. 64-65. ISBN92-5-102889-3.
^ abEbisawa, Akihiko (2006). “Reproductive and sexual characteristics in five Lethrinus species in waters off the Ryukyu Islands”. Ichthyological Research. 53 (3): 269–280. doi:10.1007/s10228-006-0345-3. ISSN1616-3915.
^Mziray, Prisca; Kimirei, Ismael Aaron (2016). “Bioaccumulation of heavy metals in marine fishes (Siganus sutor, Lethrinus harak, and Rastrelliger kanagurta) from Dar es Salaam Tanzania”. Regional Studies in Marine Science. 7: 72–80. doi:10.1016/j.rsma.2016.05.014. ISSN2352-4855.
Wilson, G. G. (1998). “A description of the early juvenile colour patterns of eleven Lethrinus species (Pisces: Lethrinidae) from the Great Barrier Reef, Australia”. Records of the Australian Museum. 50 (1): 55–83. doi:10.3853/j.0067-1975.50.1998.1274. ISSN0067-1975.