Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. |
Bài viết này cần được cập nhật do có chứa các thông tin có thể đã lỗi thời hay không còn chính xác nữa. |
Bài này nằm trong loạt bài về: Chính trị và chính phủ Lào |
Hiến pháp |
|
Lập pháp |
|
|
|
Xem thêm |
Nền chính trị Lào diễn ra trong khuôn khổ của một nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa độc đảng. Đảng chính trị hợp pháp duy nhất là Đảng Nhân dân Cách mạng Lào (LPRP).[1] Người đứng đầu nhà nước là Chủ tịch nước Thongloun Sisoulith. Người đứng đầu chính phủ hiện tại là Thủ tướng Phankham Viphavanh. Chính sách của chính phủ được Đảng định đoạt thông qua chín thành viên đầy quyền lực của Bộ Chính trị Đảng Nhân dân Cách mạng Lào và 49 thành viên của Ủy ban Trung ương Đảng. Những quyết định quan trọng của chính phủ được xem xét chặt chẽ bởi Hội đồng Bộ trưởng.
Hiến pháp chế độ quân chủ đầu tiên của Lào do Pháp viết được ban hành vào ngày 11 tháng 5 năm 1947 trong đó tuyên bố Lào là một nhà nước độc lập trong Liên hiệp Pháp. Hiến pháp sửa đổi ngày 11 tháng 5 năm 1957, bỏ qua tham chiếu đến Liên hiệp Pháp dù còn quan hệ chặt chẽ về giáo dục, y tế và kỹ thuật với sức mạnh thực dân cũ vẫn còn. Văn kiện năm 1957 được bãi bỏ vào ngày 3 tháng 12 năm 1975 khi nước Cộng hòa Dân chủ Nhân dân Lào thành lập.
Một hiến pháp mới được thông qua vào năm 1991 đã ghi nhận "vai trò chủ đạo" của Đảng Nhân dân Cách mạng Lào. Năm 1992, Lào tổ chức cuộc bầu cử 85 ghế trong Quốc hội mới với các thành viên được bầu bằng phương thức bỏ phiếu kín nhiệm kỳ năm năm. Quốc hội này chủ yếu đóng vai trò tán thành các nghị quyết của Đảng Nhân dân Cách mạng Lào, phê duyệt tất cả các luật lệ mới, mặc dù cơ quan hành pháp vẫn giữ thẩm quyền ban hành nghị định ràng buộc. Quốc hội được mở rộng đến 99 thành viên trong năm 1997 và cuộc bầu cử năm 2006 đã có tới 115 thành viên.
Đầu những năm 2000, đã xảy ra vụ đánh bom chống lại chính phủ, kết hợp với những vụ xung đột nhỏ tràn qua đất Lào.[2] Một loạt các nhóm khác nhau đã nhận trách nhiệm bao gồm cả Ủy ban Độc lập và Dân chủ ở Lào và Phong trào Công dân vì Dân chủ Lào.
Những viên chức chủ chốt | |||
---|---|---|---|
Chức vụ | Tên | Đảng | Từ |
Chủ tịch nước | Thongloun Sisoulith | Đảng Nhân dân Cách mạng Lào | 22 tháng 3 năm 2021 |
Thủ tướng Chính phủ | Sonexay Siphandone | Đảng Nhân dân Cách mạng Lào | 30 tháng 12 năm 2022 |
Chủ tịch nước được Quốc hội bầu với nhiệm kỳ năm năm. Thủ tướng và Hội đồng Bộ trưởng được Chủ tịch nước bổ nhiệm và sự chấp thuận của Quốc hội với nhiệm kỳ năm năm.
Quốc hội (Sapha Heng Xat) có 115 thành viên, được bầu với nhiệm kỳ năm năm.
Chánh án Toà án nhân dân tối cao được Quốc hội bầu theo đề nghị của Ủy ban Thường vụ Quốc hội. Phó Chánh án Toà án nhân dân tối cao và các thẩm phán được sự bổ nhiệm của Ủy ban Thường vụ Quốc hội.
Đối với nghề luật, có 188 luật sư ở Lào là thành viên của Đoàn luật sư Lào theo một bài báo năm 2016. Tuy nhiên, hầu hết các luật sư đã tham gia vào khu vực chính phủ và không hành nghề luật sư hiếm khi nghĩ đến việc hành nghề trong khu vực tư nhân.[3] Mặc dù có bằng chứng về nữ luật sư ở Lào, nhưng không có dấu hiệu nào cho thấy phụ nữ đã nổi giận trong lĩnh vực pháp lý như thế nào.
Bộ Chính trị Ban Chấp hành Trung ương Đảng Nhân dân Cách mạng Lào
Ban Bí thư Trung ương Đảng Nhân dân Cách mạng Lào
Ủy ban kiểm tra Trung ương Đảng Nhân dân Cách mạng Lào
Cố vấn Ban Chấp hành Trung ương Đảng: Khamtai Siphandon
Lào được chia thành 17 tỉnh (khoueng), 1 đô thị tự trị* (nakhon Luang Vientiane): Attapeu, Bokeo, Borikhamxay, Champasack, Huaphanh, Khammuane, Luangnamtha, Luangprabang, Oudomxay, Phongsaly, Saravane, Savannakhet, Xaisomboun, Sekong, Viêng Chăn*, Viêng Chăn, Sayaboury, Xiengkhuang.