Tự tử ở Hàn Quốc xảy ra với tỷ lệ cao thứ 12 trên thế giới và cao nhất trong OECD.[2][3][4] Năm 2012, tự tử là nguyên nhân gây tử vong cao thứ tư ở nước này.[5]
Tỷ lệ tự tử cao của Hàn Quốc so với các quốc gia khác trong thế giới phát triển đang trở nên trầm trọng hơn bởi tỷ lệ tự tử ở người cao tuổi. Một yếu tố khiến người cao tuổi Hàn Quốc tự tử là do tình trạng nghèo đói phổ biến ở người cao tuổi ở Hàn Quốc, với gần một nửa dân số cao tuổi của đất nước sống dưới mức nghèo khổ. Kết hợp với mạng lưới an sinh xã hội dành cho người già được tài trợ kém, điều này có thể khiến họ tự tử để tránh là gánh nặng tài chính cho gia đình họ, vì cấu trúc xã hội cũ nơi con cái chăm sóc cha mẹ phần lớn đã biến mất trong thế kỷ 21.[6][7] Kết quả là những người sống ở khu vực nông thôn có xu hướng tự tử cao hơn. Điều này là do tỷ lệ phân biệt đối xử với người cao tuổi rất cao, đặc biệt là khi đi xin việc, với 85,7% những người ở độ tuổi 50 bị phân biệt đối xử.[8] Phân biệt tuổi tác cũng liên quan trực tiếp đến tự tử, ngoài việc ảnh hưởng đến tỷ lệ nghèo đói.[9] Tự tử là nguyên nhân số một gây tử vong ở người Hàn Quốc từ 10 đến 39 tuổi.[10][11]
Tuy nhiên, những nỗ lực chủ động của chính phủ nhằm giảm tỷ lệ này đã cho thấy hiệu quả trong năm 2014, khi có 27,3 vụ tự tử trên 100.000 người, giảm 4,1% so với năm trước (28,5 người) và thấp nhất trong sáu năm kể từ mức 26,0 người của năm 2008.[12][13]
Tỷ lệ tự tử rất cao ở người cao tuổi là một yếu tố góp phần chính vào tỷ lệ tự tử chung của Hàn Quốc. Khi mọi người già đi, một số yếu tố tâm lý xã hội như giảm thu nhập do nghỉ hưu, tăng chi phí y tế, suy giảm hoặc khuyết tật về thể chất, mất vợ/chồng hoặc bạn bè và sống không mục đích làm tăng nguy cơ tự tử.[14] Nhiều người già nghèo khó tự sát để không trở thành gánh nặng cho gia đình, vì hệ thống phúc lợi của Hàn Quốc kém[7] và truyền thống con cái chăm sóc cha mẹ già đã phần lớn biến mất trong thế kỷ 21.[6] Kết quả là những người sống ở khu vực nông thôn có tỷ lệ tự tử cao hơn.
Mặc dù thấp hơn so với tỷ lệ ở người cao tuổi, nhưng học sinh và sinh viên ở Hàn Quốc có tỷ lệ tự tử cao hơn mức trung bình.[15]
Trong 5 năm qua, số vụ tự tử hoặc tự gây thương tích đã tăng từ 4.947 vụ năm 2015 lên 9.828 vụ vào năm 2019 và hầu hết các vụ liên quan đến người trong độ tuổi từ 9 đến 24. Kang Byung-won, một thành viên Quốc hội của đảng Dân chủ tuyên bố rằng "26,9 thanh niên Hàn Quốc cố gắng tự tử hoặc tự gây thương tích mỗi ngày."
Mặc dù thấp hơn so với tỷ lệ dành cho người cao tuổi, nhưng học sinh tiểu học và đại học ở Hàn Quốc có tỷ lệ tự tử cao hơn mức trung bình.
Trong 5 năm qua, số vụ tự tử hoặc tự gây thương tích đã tăng từ 4.947 vụ năm 2015 lên 9.828 vụ vào năm 2019 và hầu hết các vụ liên quan đến người trong độ tuổi từ 9 đến 24. Kang Byung-won, một thành viên Quốc hội của đảng Dân chủ tuyên bố rằng "26,9 thanh niên Hàn Quốc cố gắng tự tử hoặc tự gây thương tích mỗi ngày."[16]
Trung bình, đàn ông có tỷ lệ chết vì tự tử cao gấp đôi phụ nữ[13]. Tuy nhiên, tỷ lệ thực hiện tự sát ở phụ nữ cao hơn nam giới[15]. Theo một nghiên cứu, vì nam giới sử dụng các phương pháp tự sát nghiêm trọng và nguy hiểm hơn nên nam giới có tỷ lệ tự tử thành công cao hơn nữ giới. Thang đánh giá rủi ro-giải cứu (RRRS), đo lường mức độ gây chết người của phương pháp tự sát bằng cách đánh giá tỷ lệ giữa năm yếu tố rủi ro và năm yếu tố giải cứu, trung bình là 37,18 đối với nam và 34,00 đối với nữ[17][18].
So với các quốc gia OECD khác, tỷ lệ tự tử của phụ nữ ở Hàn Quốc cao nhất với 15,0 người chết do tự tử trên mỗi 100.000 người chết, trong khi tỷ lệ tự tử của nam giới cao thứ ba với 32,5 trên 100.000 người chết. Phụ nữ cũng có tỷ lệ tự tử theo tỷ lệ tăng cao hơn so với nam giới từ năm 1986 đến năm 2005. Nam giới tăng 244%, trong khi nữ giới tăng 282%.[19]
Các nghiên cứu cho rằng tình trạng hôn nhân khác nhau có tỷ lệ tự tử khác nhau. Những người chưa từng kết hôn hoặc thay đổi tình trạng hôn nhân do ly hôn, ly thân, góa chồng, góa vợ có nguy cơ tự tử cao hơn những người trong cuộc hôn nhân[14]. Những người đã ly hôn là nhóm có nguy cơ cao nhất, tiếp theo là những người chưa từng kết hôn và những người góa chồng/vợ là nhóm có nguy cơ thấp nhấ[14]t. Các mối quan hệ gia đình cũng góp phần vào sức khỏe tinh thần của đàn ông và phụ nữ. Nghiên cứu về tình trạng ly hôn, ly thân hoặc góa bụa cho thấy những cá nhân không hài lòng với các mối quan hệ gia đình có nguy cơ cao bị trầm cảm, có ý định tự tử và lòng tự tôn thấp.[20]
Tình trạng kinh tế xã hội được đánh giá bằng trình độ học vấn của, mức độ đô thị và tình trạng thiếu nơi cư trú[21]. Tình trạng kinh tế xã hội thấp, căng thẳng cao, ngủ không đủ giấc, uống rượu và hút thuốc có liên quan đến xu hướng tự tử ở thanh thiếu niên[22]. Yếu tố khó khăn về kinh tế được ghi nhận là nguyên nhân thường được nhắc đến nhất dẫn đến các vụ tự tử ở người cao tuổi. Do 71,4% người cao tuổi không được đi học và 37,1% trong số họ sống ở nông thôn nên họ có nhiều khả năng gặp khó khăn về kinh tế, dẫn đến các vấn đề về sức khỏe và xung đột gia đình[21]. Tất cả những yếu tố này cùng nhau dẫn đến sự gia tăng ý định tự sát và tự sát thành công[21].
Gangwon có tỷ lệ tự tử cao hơn 37,84% so với tỷ lệ của toàn Hàn Quốc[23]. Theo sau Gangwon, Chungnam xếp thứ hai và Jeonbuk xếp thứ ba[23]. Ulsan, Gangwon và Incheon có tỷ lệ tự tử cao nhất đối với những người trên 65 tuổi[23]. Daegu có tỷ lệ tự tử cao nhất đối với những người từ 40 đến 59 tuổi[23]. Gangwon, Jeonnam và Chungnam có tỷ lệ tự tử cao nhất đối với những người từ 20 đến 39 tuổi.[23]
Do luật pháp Hàn Quốc hạn chế rất nhiều việc sở hữu súng nên chỉ 1/3 phụ nữ Hàn Quốc sử dụng các biện pháp bạo lực để tự tử. Dùng chất độc độc là phương pháp được sử dụng phổ biến nhất đối với phụ nữ Hàn Quốc, với thuốc trừ sâu chiếm một nửa số ca tử vong trong số đó[24]. 58,3% số vụ tự sát từ 1996 đến 2005 do ngộ độc thuốc trừ sâu[25]. Một phương pháp phổ biến khác mà người Hàn Quốc tự sát là treo cổ[26][27].
Một nghiên cứu của Subin Park et al. nói rằng một lý do chính dẫn đến xu hướng tăng chung về tỷ lệ tự tử ở Hàn Quốc từ năm 2000 đến năm 2011 là sự gia tăng các vụ tự tử bằng cách treo cổ. Trong suốt khoảng thời gian đó, treo cổ ngày càng được coi là không gây đau đớn, được xã hội chấp nhận và dễ tiếp cận, và do đó trở thành một phương pháp phổ biến hơn nhiều trong suốt thập kỷ đầu tiên của thế kỷ 21.[28]
Trong những năm gần đây, trong bối cảnh tỷ lệ tự tử gia tăng, đốt than tổ ong đã được sử dụng như một phương pháp tự sát bằng cách đầu độc khí carbon monoxide.[29]
Nhảy cầu cũng đã được sử dụng như một cách tự sát. Cầu Mapo ở Seoul, được coi là cây cầu tự sát[30][31], người dân địa phương gọi là "Cầu tự sát" và "Cây cầu tử thần"[32][33][34][35][36][37][38]. Các nhà chức trách Hàn Quốc đã cố gắng ngăn điều này bằng cách gọi cây cầu là "Cây cầu của sự sống" và dán những thông điệp trấn an trên thành cầu.[39]
Theo hiệu ứng Tự sát bắt chước, ở Hàn Quốc[40] cũng trải qua những giai đoạn tăng số vộ tự sát sau khi một người nổi tiếng chết.[41]Một nghiên cứu đã phát hiện 3 trên 7 trường hợp người nổi tiếng tự sát đã dẫn đến tăng tỉ lệ tự sát trong dân số[41]. Nghiên cứu này khống chế khả năng ảnh hưởng của các yếu tố gây nhiễu như thời kỳ theo mùa hay tỉ lệ thất nghiệp nhưng các vụ tự sát của những người nổi tiếng vẫn có sự tương quan lớn đến việc tăng tỉ lệ tự sát trong 9 tuần[41]. Ngoài ra, các vụ tự sát của những người nổi tiếng cũng dẫn đến việc người tự sát sử dụng cách thức tương tự để tự tử. Chẳng hạn sau cái chết của Lee Eun-ju năm 2005, nhiều người sử dụng cách treo cổ tương tự để tự sát. [42]
Một nghiên cứu đang diễn ra cũng cho rằng việc sử dụng Internet nhiều cũng có liên quan đến tự tử. Trong số 1,573 học sinh trung học, 1.6% mắc phải chứng nghiên Internet và 38.8% có nguy cơ cao nghiện Internet. Học sinh nghiện hoặc có nguy cơ cao nghiện Internet có tỉ lệ chủ định tự tử cao hơn so với những người không nghiện. Tuy nhiên tính tương quan của nghiên cứu khiến cho khó có thể xác định chiều nhân quả của mối quan hệ này.[43]
Nhiều người bị bỏ rơi hoặc mất cha mẹ trong chiến tranh Triều Tiên. Trong một nhóm ngẫu nhiên 12,532 người lớn. 18.6% số này mất cha/mẹ sinh học. Mồ côi mẹ có ảnh hưởng đến tỉ lệ tự tử cao hơn mồ côi cha. Một nghiên cứu chỉ ra rằng đàn ông có tỉ lệ tự tử cao hơn khi họ trải qua việc mất mẹ trong độ tuổi 0-4 và 5-9. Phụ nữ có tỉ lệ tự tử cao hơn khi họ mất mẹ trong độ tuổi 5-9.[44]
Ở Hàn Quốc, bệnh lý tâm thần là điều cấm kỵ, ngay cả trong gia đình. Hơn 90% các nạn nhân tự sát có thể được chuẩn đoán rối loạn tâm thần nhưng chỉ 15% họ nhận được sự chữa trị phù hợp. Hơn 2 triệu người mắc bệnh trầm cảm mỗi năm ở Hàn Quốc nhưng chỉ 15,000 người lựa chọn việc tiếp nhận trị liệu thông thường. Bởi vì các bệnh lý tâm thần bị coi thưởng ở xã hộ Hàn Quốc. các gia đình thường không khuyến khích người măc bệnh tìm kiếm liệu pháp chữa chạy[45]. Ngoài ra, rượu thường được sử dụng để tự chữa và một tỉ lệ đáng kể đã tự tử khi say.[46]
^Evans, Stephen (5 tháng 11 năm 2015). “Korea's hidden problem: Suicidal defectors”. BBC News. United Kingdom of Great Britain and Northern Ireland: British Broadcasting Corporation. Lưu trữ bản gốc ngày 2 tháng 6 năm 2016. Truy cập ngày 17 tháng 5 năm 2016. South Korea consistently has the highest suicide rate of all the 34 industrialized countries in the OECD.
^ abcKim, Jung Woo; Jung, Hee Young; Won, Do Yeon; Noh, Jae Hyun; Shin, Yong Seok; Kang, Tae In (2019). “Suicide Trends According to Age, Gender, and Marital Status in South Korea”. OMEGA - Journal of Death and Dying. 79 (1): 90–105. doi:10.1177/0030222817715756. ISSN0030-2228. PMID28622733. S2CID43235972.
^Hur, Ji-Won, Bun-Hee Lee, Sung-Woo Lee, Se-Hoon Shim, Sang-Woo Han, and Yong-Ku Kim. "Gender Differences in Suicidal Behavior in Korea." Psychiatry Investigation, 2008, 28.
^Cheong, Kyu-Seok, Min-Hyeok Choi, Byung-Mann Cho, Tae-Ho Yoon, Chang-Hun Kim, Yu-Mi Kim, and In-Kyung Hwang. "Suicide Rate Differences by Sex, Age, and Urbanicity, and Related Regional Factors in Korea." Journal of Preventive Medicine and Public Health, 2012, 70.
^Kwon, Jin-Won, Heeran Chun, and Sung-Il Cho. "A Closer Look at the Increase in Suicide Rates in South Korea from 1986–2005." BMC Public Health, 2009, 72.
^ abcKim, Myoung-Hee, Kyunghee Jung-Choi, Hee-Jin Jun, and Ichiro Kawachi. "Socioeconomic Inequalities in Suicidal Ideation, Parasuicides, and Completed Suicides in South Korea."Social Science & Medicine 70, no. 8 (2010): 1254-261.
^“Lee, Gyu‐Young; Choi, Yun‐Jung; Research in Nursing & Health, Vol 38(4), Aug, 2015 pp. 301-310”. 12 tháng 6 năm 2015. Chú thích journal cần |journal= (trợ giúp)
^ abcdePark, E, Hyun, Cl Lee, EJ Lee, and SC Hong. "A Study on Regional Differentials in Death Caused by Suicide in South Korea." Europe PubMed Central, 2007.
^Chen, Ying-Yeh, Nam-Soo Park, and Tsung-Hsueh Lu. "Suicide Methods Used by Women in Korea, Sweden, Taiwan and the United States." Journal of the Formosan Medical Association 108, no. 6 (2009): 452-59.
^Lee, Won Jin, Eun Shil Cha, Eun Sook Park, Kyoung Ae Kong, Jun Hyeok Yi, and Mia Son. "Deaths from Pesticide Poisoning in South Korea: Trends over 10 years." International Archives of Occupational and Environmental Health 82, no. 3 (2008): 365-71.
^Kim, Seong Yi, Myoung-Hee Kim, Ichiro Kawachi, and Youngtae Cho. "Comparative Epidemiology of Suicide in South Korea and Japan: Effects of Age, Gender and Suicide Methods." Crisis: The Journal of Crisis Intervention and Suicide Prevention, 2011, 5-14.
^Jeon, Hong Jin, Jun-Young Lee, Young Moon Lee, Jin Pyo Hong, Seung-Hee Won, Seong-Jin Cho, Jin-Yeong Kim, Sung Man Chang, Hae Woo Lee, and Maeng Je Cho. "Unplanned versus Planned Suicide Attempters, Precipitants, Methods, and an Association with Mental Disorders in a Korea-based Community Sample." Journal of Affective Disorders 127, no. 1-3 (2010): 274-80.
^Luke Williams (1 tháng 9 năm 2015). “Went To Mapo Bridge!”. Lưu trữ bản gốc ngày 18 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2018 – qua YouTube.
^Oussayma Canbarieh (31 tháng 1 năm 2015). “Mapo - The Bridge of Death 마포대교”. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 8 năm 2018. Truy cập ngày 10 tháng 4 năm 2018 – qua YouTube.
^ abcFu, King-Wa, C. H. Chan, and Michel Botbol. "A Study of the Impact of Thirteen Celebrity Suicides on Subsequent Suicide Rates in South Korea from 2005 to 2009." PLoS ONE, 2013, E53870.
^Ji, Nam Ju, Weon Young Lee, Maeng Seok Noh, and Paul S.f. Yip. "The Impact of Indiscriminate Media Coverage of a Celebrity Suicide on a Society with a High Suicide Rate: Epidemiological Findings on Copycat Suicides from South Korea." Journal of Affective Disorders 156 (2014): 56-61.
^Kim, K., E. Ryu, M. Chon, E. Yeun, S. Choi, J. Seo, and B. Nam. "Internet Addiction In Korean Adolescents And Its Relation To Depression And Suicidal Ideation: A Questionnaire Survey." International Journal of Nursing Studies 43, no. 2 (2006): 185-92.
^Jeon, Hong Jin, Jin Pyo Hong, Maurizio Fava, David Mischoulon, Maren Nyer, Aya Inamori, Jee Hoon Sohn, Sujeong Seong, and Maeng Je Cho. "Childhood Parental Death and Lifetime Suicide Attempt of the Opposite-Gender Offspring in a Nationwide Community Sample of Korea." Suicide and Life-Threatening Behavior 43, no. 6 (2013): 598-610.