Kinh tế học tân Keynes | |
---|---|
Sinh | Champaign, Illinois, Hoa Kỳ | 5 tháng 3, 1918
Mất | 11 tháng 3, 2002 New Haven, Connecticut, Hoa Kỳ | (84 tuổi)
Quốc tịch | Hoa Kỳ |
Nơi công tác | Đại học Yale Ủy ban Cowles |
Lĩnh vực | kinh tế vĩ mô |
Trường theo học | Đại học Harvard |
Chịu ảnh hưởng của | Keynes · Schumpeter · Hansen · Haberler · Slichter · Chamberlin · Baumol · Leontief |
Ảnh hưởng tới | Samuelson · Metzler · Galbraith · Bergson · Musgrave · Goodwin · Krugman · Griffith-Jones · Kaul |
Đóng góp | lý thuyết danh mục đầu tư Kinh tế học Keynes Hệ số q của Tobin Mô hình Tobit Thuế Tobin Tax Hiệu ứng Mundell–Tobin |
Giải thưởng | Giải John Bates Clark (1955) Giải Nobel Kinh tế (1981) |
Trường phái | Kinh tế học tân Keynes |
Thông tin tại IDEAS/RePEc |
James Tobin (5 tháng 3 năm 1918 – 11 tháng 3 năm 2002) là một nhà kinh tế học người Hoa Kỳ. Trong cuộc đời của mình, ông từng hoạt động trong Hội đồng cố vấn kinh tế và Ủy ban Thống đống của Hệ thống Dự trữ Liên bang, và giảng dạy tại các trường đại học Harvard và Yale. Ông là một đại biểu của trường phái Kinh tế học Keynes. Ông đã phát triển ý tưởng của kinh tế học Keynes, và ủng hộ chính phủ can thiệp để ổn định đầu ra và tránh suy thoái. Công việc nghiên cứu hàn lâm của ông bao gồm những đóng góp tiên phong trong việc nghiên cứu đầu tư, chính sách tiền tệ và tài chính cũng như thị trường tài chính. Ông cũng đề xuất một mô hình kinh tế lượng cho các biến nội sinh còn thiếu, được biết đến với tên gọi mô hình Tobit. Tobin được nhận giải Nobel Kinh tế năm 1981.
Ngoài các nghiên cứu hàn lâm, Tobin được biết đến rộng rãi cho các đề nghị của ông về một loại thuế cho giao dịch ngoại hối, bay giờ được gọi là "thuế Tobin". Loại thuế này được thiết kế để giảm đầu cơ trong thị trường tiền tệ quốc tế, mà ông xem là nguy hiểm và không hiệu quả.
Ông đã giành được học bổng quốc gia để theo học Đại học Harvard ngành kinh tế học vào năm 1935 và có các học vị cử nhân, thạc sĩ và tiến sĩ chuyên ngành kinh tế học tại trường này. Ở bậc tiến sĩ, ông được Joseph Schumpeter hướng dẫn khoa học.
Sau khi học xong, Tobin làm giảng viên đại học tại Đại học Yale từ năm 1950. Ngoài giảng dạy, ông còn tích cực nghiên cứu và có những đóng góp lớn về học thuật trong các lý luận về đầu tư (Hệ số q của Tobin), chính sách tiền tệ và tài chính, lý thuyết thị trường tài chính, tài chính quốc tế (Thuế Tobin), kinh tế lượng (Mô hình Tobit), kinh tế học phúc lợi. Năm 1955, Tobin được trao giải Giải John Bates Clark. Năm 1981, ông được trao Giải Nobel Kinh tế. Tobin còn làm công tác tư vấn chính sách cho nhiều tổ chức như Bộ Tài chính Hoa Kỳ, Cục Dự trữ Liên bang Hoa Kỳ. Đặc biệt là từ năm 1961 đến 1962, ông là thành viên của Hội đồng Tư vấn Kinh tế cho Tổng thống John F. Kennedy.
Trong Chiến tranh thế giới thứ hai, Tobin từng là sĩ quan hải quân trên một tàu khu trục của Hải quân Hoa Kỳ.
Tobin nghỉ hưu năm 1988 và mất ngày 11 tháng 3 năm 2002.