Bốc thăm chủ nhà Cúp bóng đá châu Á 2019 là một cuộc chạy đua cho việc chọn lựa nước chủ nhà cho Cúp bóng đá châu Á 2019 từ ngày 15 tháng 12 năm 2012 tới 2 tháng 2 năm 2013.
Vào ngày 12 tháng 3 năm 2013, Liên đoàn bóng đá châu Á công bố 11 quốc gia có tham vọng tổ chức giải, bao gồm Ả Rập Xê Út, Bahrain, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất, Iran, Kuwait, Liban, Malaysia, Myanmar, Oman, Thái Lan và Trung Quốc[1]. Tuy nhiên, Liban, Malaysia và Myanmar rút lui trước giờ bốc thăm vào ngày 31 tháng 8 năm 2013, hạn chót để đăng ký chạy đua[2]. Đây cũng sẽ là lần đầu tiên có 24 quốc gia tham gia, một sự mở rộng so với 16 đội trước đây[3][4][5][6].
Cuộc chạy đua kết thúc với chiến thắng của Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất.
AFC đã đưa ra thời hạn bốc thăm là vào ngày 28 tháng 11 năm 2012[7], trong khi tài liệu liên quan tới bốc thăm của các nước đều phải được nộp trước ngày 1 tháng 5 năm 2013. Theo đó, việc theo dõi cơ sở hạ tầng và vật chất sẽ được tiến hành vào khoảng tháng 10 và 12 năm 2013. Những quốc gia chạy đua sau đó sẽ phải tìm cách chuẩn bị cho những hoạt động còn lại, bắt đầu từ tháng 5 năm 2014, hạn chót. Ban đầu, nước thắng cuộc đã phải được công bố vào tháng 6 cùng năm[8] song lại phải dời cho đến tháng 11[9].
Vào dịp kỷ niệm 60 năm thành lập liên đoàn năm 2014, một ngày vào "hè 2015" được đưa ra để xác minh[10].
Sau cuộc chạy đua không thành công để đăng cai Cúp bóng đá châu Á 2011, chủ tịch Ali Kafashian của Liên đoàn bóng đá Iran liền nhắm tới giải đấu năm 2019[11][12]. Iran đã từng tổ chức Cúp bóng đá châu Á 1968 và 1976, mà Iran là nước vô địch ở cả hai giải đấu. Một số sân vận động dự tính tổ chức bao gồm Sân vận động Shahid Bahonar ở Kerman, Sân vận động Nagshe Jahan ở Isfahan, Sân vận động Imam Reza ở Mashhad, Sân vận động Sahand ở Tabriz, Sân vận động Azadi và Sân vận động Takhti ở Tehran và Sân vận động Shiraz ở Shiraz[13].
Hiệp hội bóng đá Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất cũng đã thành công khi nộp được đơn vào hạn chót cho AFC[14][15]. Nếu mà thành công, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất sẽ có lần thứ hai tổ chức giải kể từ Cúp bóng đá châu Á 1996. Vào ngày 29 tháng 5 năm 2014, một phái đoàn của UAE tới trụ sở AFC để tận mắt xem đơn đăng cai[16]. Một số sân vận động dự tính tổ chức bao gồm Sân vận động Mohammed Bin Zayed và Sân vận động Thành phố Thể thao Zayed ở Abu Dhabi, Sân vận động Quốc tế Sheikh Khalifa và Sân vận động Hazza Bin Zayed ở Al Ain, Sân vận động cricket Quốc tế Dubai và một sân vận động mới, có lẽ sẽ xây vào năm 2018, ở Dubai[17].
Hoàng tử Nawaf Bin Faisal (Chủ tịch Hội chiến binh trẻ) khẳng định Ả Rập Xê Út muốn tổ chức giải sau khi được Hội đồng Olympic Ả Rập Xê Út chấp thuận. Đây là lần đầu tiên Ả Rập Xê Út có kế hoạch đăng cai giải đấu này[18].
Bahrain đã từng lên kế hoạch tổ chức giải sau khi thành công lớn tại Cúp vùng Vịnh 2013[19]. Ngày 2 tháng 5 năm 2013, Salman Bin Ibrahim Al Khalifa, một người Bahrain, trở thành Chủ tịch AFC tạo thêm sức hút cho Bahrain về một kế hoạch tổ chức Cúp châu Á và Giải vô địch bóng đá thế giới 50 năm tới[20]. Tuy vậy, vào ngày 7 tháng 9 năm 2013, Bahrain thoái lui để cho các nước vùng Vịnh khác cạnh tranh[21].
Ngày 24 tháng 1 năm 2013, Hiệp hội bóng đá Liban tuyên bố muốn đăng cai[22], với việc nước này đã tổ chức Cúp bóng đá châu Á 2000 và những tiến bộ vượt bậc của đội tuyển nước này. Thế nhưng, Liban sau đó lại rút lui.
Vào ngày 10 tháng 4 năm 2013, Hiệp hội bóng đá Malaysia (FAM) công khai ý định muốn tổ chức giải khi ban thư ký nước này khẳng định Malaysia có đủ mọi cơ sở vật chất để đăng cai[23]. Trước đây nước này cùng Indonesia, Thái Lan và Việt Nam tổ chức Cúp bóng đá châu Á 2007.
Vì đã từng đăng cai thành công Giải vô địch bóng đá U-22 châu Á 2013 và một số giải U-14 khu vực, Oman đệ đơn xin đăng ký tổ chức giải đấu năm 2019 và được ban thư ký Hiệp hội bóng đá Oman để ngỏ, với việc nâng cấp sân vận động quốc gia lên 40.000 chỗ ngồi[24], nhưng do chần chừ, Oman đã không thành công.
Thái Lan từng tổ chức Cúp bóng đá châu Á 1972 và năm 2007 khi họ cùng Indonesia, Malaysia và Việt Nam đăng cai[25]. Hiệp hội bóng đá Thái Lan đề xuất năm thành phố có thể đăng cai là Băng Cốc, Nonthaburi, Pathumthani, Chiang Mai và Nakhon Ratchasima[cần dẫn nguồn].
Vào ngày 3 tháng 2 năm 2013, Trung Quốc đề xuất tổ chức giải[26]. Vào ngày 15 tháng 3 cùng năm, Hiệp hội bóng đá Trung Quốc nộp đơn ứng cử lần thứ hai[27] cho tới ngày 7 tháng 4. 9 thành phố được đề xuất là Bắc Kinh, Đại Liên, Nam Kinh, Tây An, Thành Đô, Thanh Đảo, Trường Sa, Quảng Châu và Vũ Hán. Trung Quốc từng là chủ nhà tại Cúp bóng đá châu Á 2004.
Vào tháng 9 năm 2013, Trung Quốc rút lui để "nhắm tới công tác đào tạo trẻ"[28].