Trần Phương (nghệ sĩ)

Nghệ sĩ Nhân dân
Trần Phương
Thông tin cá nhân
Sinh
Tên khai sinh
Trần Đức Phương
Ngày sinh
(1930-04-10)10 tháng 4, 1930
Nơi sinh
Thái Nguyên, Liên bang Đông Dương
Mất
Ngày mất
26 tháng 8, 2020(2020-08-26) (90 tuổi)
Nơi mất
Hà Nội
Giới tínhnam
Quốc tịch Việt Nam
Nghề nghiệp
Lĩnh vựcĐiện ảnh
Danh hiệuNghệ sĩ Nhân dân (2001)
Sự nghiệp điện ảnh
Năm hoạt động1959 – 2003
Vai diễnA Phủ trong Vợ chồng A Phủ
Tác phẩmHy vọng cuối cùng
Giải thưởngGiải thưởng Nhà nước (2007)
Giải thưởng
Liên hoan phim Việt Nam 1983
Đạo diễn xuất sắc

Trần Phương (10 tháng 4 năm 1930 — 26 tháng 8 năm 2020) là một nam diễn viên điện ảnh, đạo diễn điện ảnh Việt Nam. Ông nổi tiếng với vai diễn chính trong bộ phim truyện Vợ chồng A Phủ, sau này ông chuyển sang làm đạo diễn và nổi tiếng với nhiều bộ phim, điển hình như ba phim truyện Hi vọng cuối cùng, Tội lỗi cuối cùngDòng sông hoa trắng, cũng là ba tác phẩm giúp ông đoạt Giải thưởng Nhà nước năm 2007.[1]

Tiểu sử

[sửa | sửa mã nguồn]

Ông tên thật Trần Đức Phương, sinh ngày 10 tháng 4 năm 1930 tại Thái Nguyên. Trước khi đến với điện ảnh, ông chưa từng qua học bất cứ trường lớp đào tạo diễn viên hay đạo diễn điện ảnh nào. Năm 16 tuổi, ông rời trường học, tham gia kháng chiến chống Pháp, sau đó học nghề thợ tiện, phục vụ trong xưởng quân giới của Giáo sư Trần Đại Nghĩa. Năm 1947, ông cùng đồng đội tại xưởng quân giới chuyển lên Bắc Cạn.[2] Năm 1952, ông là một trong những học viên đầu tiên của Trường Văn nghệ nhân dân được thành lập tại chiến khu Việt Bắc. Ông tham gia nhiều thể loại, theo học kịch với Thế Lữ, Song Kim, Đoàn Phú Tứ, học văn với Nguyên Hồng, Tô Hoài, học chèo với Năm Ngũ, Cả Tam, tham gia đóng ca kịch Hòn đá của Đỗ Nhuận...[3]

Sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1955, Trần Phương về công tác tại Xưởng phim truyện Việt Nam.[4] Năm 1959, ông tham gia đóng bộ phim truyện đầu tiên của nền điện ảnh cách mạng Việt Nam – Chung một dòng sông, ông tham gia đóng một số cảnh phim nhưng chỉ là vai nhỏ và không được ghi danh.[5] Năm 1961, ông tham gia đóng bộ phim truyện Vợ chồng A Phủ của đạo diễn Mai Lộc, kịch bản Tô Hoài.[4][6] Trong bộ phim này, ông đã khắc hoạ thành công hình ảnh chàng thanh niên người Mèo A Phủ. Sau thành công của vai diễn này, ông tiếp tục đóng thành công nhiều vai diễn khác trong nhiều bộ phim đã trở thành kinh điển của điện ảnh Cách mạng như Khoa trong Chị Tư Hậu (1962), Tơm trong Biển gọi (1967), Khiêm trong Tiền tuyến gọi (1969), Lực trong Truyện vợ chồng anh Lực (1971), Tiệp trong Ngày lễ Thánh (1976),...[7] Trần Phương cũng được xem là một trong những diễn viên kì cựu của điện ảnh Cách mạng cùng Trà Giang, Lâm Tới, Thế Anh,...

Sau nhiều vai diễn, ông quyết định chuyển sang làm đạo diễn phim.[4] Sau hai bộ phim làm phó đạo diễn cho Nghệ sĩ Nhân dân Trần VũChuyến xe bão tápNhững người đã gặp cả hai bộ phim này đều đoạt giải bông sen bạc và bông sen vàng tại Liên hoan phim Việt Nam vào năm 1977 và 1980.[8] Bộ phim đầu tiên được ông dàn dựng là bộ phim về đề tài an ninh mang tên Mưa rơi trên thành phố (1978) dựa theo tác phẩm nhà văn Nguyễn Khắc Phục, biên kịch Mai Thanh. Bộ phim tiếp theo Dưới chân núi trắng (hay Dưới chân trời trắng) được cho là bộ phim truyền hình màu đầu tiên của Đài truyền hình Việt Nam, thực hiện năm 1979. Năm 1980, ông cho ra mắt bộ phim Tội lỗi cuối cùng đã gây nên một cơn sốt vé trong các rạp chiếu ở cả Nam lẫn Bắc. Trong bộ phim này, diễn viên Phương Thanh đóng vai Hiền "cá sấu", còn nam tài tử Trần Quang đóng vai tướng cướp Long Vân. Bộ phim còn có sự tham gia diễn xuất và viết ca khúc "Đời gọi em biết bao lần" của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Với bộ phim này, Trần Phương đã giành Bông sen bạc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ V, Phương Thanh giành giải Nữ diễn viên xuất sắc nhất.[9][10][11] Ông tiếp tục thực hiện những bộ phim khác như: Hi vọng cuối cùng (1981), Đứng trước biển (1985), Hoàng Hoa Thám (1987), Dòng sông hoa trắng (1989)... Bộ phim Dòng sông hoa trắng có sự diễn xuất của Nghệ sĩ nhân dân Trà Giang (đây là vai diễn sau cùng của bà), cũng được giới chuyên môn đánh giá cao. Bộ phim Hi vọng cuối cùng (1981) với sự tham gia của Đặng Tất BìnhNhư Quỳnh đã giành giải Bông sen bạc tại Liên hoan phim Việt Nam lần thứ VI tổ chức ở Thành phố Hồ Chí Minh,[12] ông cũng chiến thắng ở hạng mục Đạo diễn xuất sắc.[13][14]

Thập niên 1990, khi trào lưu phim mì ăn liền phát triển, ông cũng tích cực tham gia với hàng loạt bộ phim Vụ án Hồ Con Rùa, Dòng thác, Săn bắt cướp, Thủ môn từ trên trời rơi xuống, Tình ngỡ đã phôi phai, Vệt sáng ngược, Hai năm nữa anh về,... có doanh thu rất cao.[4][7] Nhiều bộ phim trong số này nội dung về đề tài an ninh, giúp ông ghi dấu là một trong những đạo diễn có nhiều bộ phim hay về đề tài an ninh nhất. Trong những phim của mình, Trần Phương luôn cân bằng giữa yếu tố nghệ thuật và thị trường. Thập niên 2000, mặc dù đã hơn 70 tuổi nhưng ông vẫn tiếp tục thực hiện nhiều bộ phim như Đêm Bến Tre (đề tài Đồng khởi miền Nam) và Khi người ta yêu nhau.

Năm 2001, ông được trao tặng danh hiệu Nghệ sĩ nhân dân.[15][16] Năm 2007, ông được nhận Giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật cho các phim Hi vọng cuối cùng, Tội lỗi cuối cùng, Dòng sông hoa trắng.[17][18]

Ngày 26 tháng 8 năm 2020, do tuổi cao sức yếu, Trần Phương qua đời ở tuổi 90 tại viện dưỡng lão ở Hà Nội.[19][20]

Tác phẩm

[sửa | sửa mã nguồn]

Diễn viên

[sửa | sửa mã nguồn]
Năm Phim Vai diễn Đạo diễn Nguồn
1961 Vợ chồng A Phủ A Phủ NSND Mai Lộc
1962 Chị Tư Hậu Khoa NSND Phạm Kỳ Nam
1965 Trên vĩ tuyến 17 Trung sĩ Việt NSƯT Lý Thái Bảo, Nguyễn Nhất Hiên
1966 Lửa rừng Pạo ly NSND Phạm Văn Khoa
Bình minh trên rẻo cao Đoàn NSND Trần Đắc
1967 Biển gọi Tơm NSƯT Nguyễn Tiến Lợi, Nguyễn Ngọc Trung
1969 Tiền tuyến gọi Vũ Khiêm NSND Phạm Kỳ Nam
1970 Chị Nhung Tiểu đoàn trưởng Nguyễn Đức Hinh, NSND Đặng Nhật Minh
Bức tranh để lại Tám Trung Nguyễn Thụ
1973 Truyện Vợ chồng anh Lực Lực NSND Trần Vũ
1976 Ngày lễ Thánh Tiệp NSND Bạch Diệp
Sao tháng Tám Giáo sư Trung NSND Trần Đắc
1977 Câu chuyện làng Dừa Đồn trưởng Thinh NSND Bạch Diệp
1978 Chuyến xe bão táp Chủ nhiệm công ty xe khách NSND Trần Vũ
1980 Dưới chân trời trắng Trần Phương
Chuyện đời không đơn giản Viện trưởng NSƯT Vũ Phạm Từ
Bản đề án bị bỏ quên Công Nông Ích Đạt
1984 Đêm miền yên tĩnh Ông Tám Trần Phương
1986 Cuộc chia tay không hẹn trước Bộ trưởng NSND Bạch Diệp

Đạo diễn

[sửa | sửa mã nguồn]
Năm Phim Ghi chú Nguồn
1977 Chuyến xe bão táp Phó đạo diễn cho NSND Trần Vũ [21][22]
1978 Những người đã gặp [23]
1979 Mưa rơi trên thành phố
1980 Tội lỗi cuối cùng [24][25]
1981 Hy vọng cuối cùng [26]
Rừng lạnh
1984 Đêm miên yên tĩnh Đồng đạo diễn: Nguyễn Hữu Luyện [27]
1985 Đứng trước biển
1987 Hoàng Hoa Thám [28]
1988 Săn bắt cướp [29]
Anh và em Đồng đạo diễn: Nguyễn Hữu Luyện
1989 Dòng sông hoa trắng [30]
1990 Kho vàng đẫm máu
1992 Trong vòng tay chờ đợi [31]
1994 Trà hoa nữ
Người đi tìm dĩ vãng
1995 Ngã ba thời gian
1996 Ngày trở về
Vành trăng khuyết Đồng đạo diễn: Nguyễn Thế Vĩnh
1997 Giọt nước mắt giữa hai thế kỷ
2000 Truyện đã qua
2002 Đêm Bến Tre [32]
Bình minh đỏ 9 tập, nhân vật chính là Sao Đỏ [33]
Những người con hiếu thảo
2003 Khi người ta yêu nhau
2010 Dưới cờ phục quốc

Giải thưởng và đề cử

[sửa | sửa mã nguồn]
Năm Lễ trao giải Hạng mục Tác phẩm Kết quả Nguồn
1977 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 4 Phim truyện điện ảnh Chuyến xe bão táp Bông sen bạc [34]
1980 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 5 Những người đã gặp Bông sen vàng [35]
Tội lỗi cuối cùng Bông sen bạc [36]
1983 Liên hoan phim Việt Nam lần thứ 6 Hy vọng cuối cùng Bông sen bạc [14]
Đạo diễn xuất sắc Đoạt giải
1995 Giải thưởng Hội Điện ảnh Việt Nam 1994 Phim truyện nhựa Người đi tìm dĩ vãng Giải B [37]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Trần Hoàng Thiên Kim (16 tháng 5 năm 2017). “NSND Trần Phương: Chàng A Phủ cô đơn...”. Báo Công an Nhân dân điện tử. Truy cập ngày 28 tháng 12 năm 2021.
  2. ^ Vân Thảo (2 tháng 9 năm 2020). “Nghệ sĩ nhân dân Trần Phương: Một đời cống hiến cho nghệ thuật thứ bảy. Hànộimới. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  3. ^ Hà Tùng Long (27 tháng 8 năm 2020). “Chuyện chưa kể về cuộc đời và sự nghiệp của "A Phủ" Trần Phương”. Dân trí. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  4. ^ a b c d Mi Ly – Ngọc Diệp (26 tháng 8 năm 2020). “Nghệ sĩ Trần Phương - 'A Phủ', 'chồng chị Tư Hậu'... của màn ảnh rộng - vừa qua đời”. Báo Tuổi trẻ. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.Quản lý CS1: nhiều tên: danh sách tác giả (liên kết)
  5. ^ Hà Thu (15 tháng 3 năm 2011). "Chung một dòng sông" sống cùng thời gian”. Hànộimới. Bản gốc lưu trữ ngày 8 tháng 12 năm 2015. Truy cập ngày 8 tháng 5 năm 2023.
  6. ^ Quang Đức (28 tháng 4 năm 2016). “Những bộ phim kinh điển của Hãng phim truyện Việt Nam”. ZingNews.vn. Truy cập ngày 6 tháng 11 năm 2022.
  7. ^ a b Trần Hoàng Thiên Kim (31 tháng 8 năm 2020). “NSND Trần Phương: Người lãng mạn hóa những thước phim hình sự”. Báo Công an Nhân dân. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  8. ^ Vũ Quang (14 tháng 11 năm 2018). “Trần Vũ - những bước đi không mỏi (kỳ cuối)”. Đào tạo truyền hình. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  9. ^ “Dàn diễn viên phim 'Tội lỗi cuối cùng' sau 35 năm”. Tiền phong. 14 tháng 9 năm 2015.
  10. ^ T.V.V (ngày 2009–02–14). “Nhớ mãi một Hiền "cá sấu". Báo Thanh Niên.Quản lý CS1: định dạng ngày tháng (liên kết)
  11. ^ “Nghệ sĩ ưu tú Phương Thanh và vai diễn để đời”. VnExpress. 8 tháng 6 năm 2004. Bản gốc lưu trữ ngày 18 tháng 2 năm 2009. Truy cập ngày 14 tháng 2 năm 2009.
  12. ^ Nguyễn Thụ (1984), tr. 90.
  13. ^ Ngô Mạnh Lân và đồng nghiệp (2005), tr. 674.
  14. ^ a b Nhiều tác giả (2007), tr. 807.
  15. ^ V.H. (27 tháng 9 năm 2001). “256 nghệ sĩ được trao danh hiệu NSND và NSƯT”. VnExpress. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 11 năm 2009. Truy cập ngày 9 tháng 2 năm 2022.
  16. ^ Trần Đức Lương (29 tháng 8 năm 2001). “Quyết định của Chủ tịch nước về việc tặng Danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân”. Cổng thông tin điện tử Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch (doc). Truy cập ngày 9 tháng 2 năm 2022.
  17. ^ “Danh sách các tác giả được tặng giải thưởng Hồ Chí Minh và Giải thưởng Nhà nước đợt II” (Thông cáo báo chí). Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 4 năm 2013. Truy cập ngày 14 tháng 3 năm 2013.
  18. ^ Đoàn Quỳnh Lê (15 tháng 9 năm 2020). “Người về với ngàn mây”. Báo Đại đoàn kết. Lưu trữ bản gốc ngày 25 tháng 10 năm 2020. Truy cập ngày 28 tháng 12 năm 2021.
  19. ^ Hà Thu (26 tháng 8 năm 2020). “Nghệ sĩ Trần Phương phim 'Vợ chồng A Phủ' qua đời”. VnExpress. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  20. ^ Hiểu Nhân (30 tháng 8 năm 2020). “Gia đình, đồng nghiệp tiễn biệt 'A Phủ' Trần Phương”. VnExpress. Truy cập ngày 21 tháng 4 năm 2024.
  21. ^ Nguyễn Thụ (1984), tr. 85.
  22. ^ Đặng Nhật Minh (2005), tr. 50.
  23. ^ Ngô Phương Lan (1998), tr. 18.
  24. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 219.
  25. ^ Ngô Mạnh Lân và đồng nghiệp (2005), tr. 219.
  26. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 233.
  27. ^ Nhiều tác giả (2007), tr. 105.
  28. ^ Viện nghệ thuật và lưu trữ điện ảnh (1994), tr. 122.
  29. ^ Nhiều tác giả (2007), tr. 106.
  30. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 294.
  31. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 396.
  32. ^ Cát Vũ (11 tháng 7 năm 2002). “Kim Ngân và vai cô Ba Định”. Người Lao Động. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2022.
  33. ^ Bình Minh Đỏ Tập 1, truy cập ngày 17 tháng 3 năm 2023
  34. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 225.
  35. ^ Nhiều tác giả (2007), tr. 107 & 807.
  36. ^ Nguyễn Thị Hồng Ngát (2005), tr. 220.
  37. ^ Ngô Mạnh Lân và đồng nghiệp (2005), tr. 649.
Chúng tôi bán
Bài viết liên quan
Giới thiệu về Kakuja - Tokyo Ghou
Giới thiệu về Kakuja - Tokyo Ghou
Kakuja (赫者, red one, kakuja) là một loại giáp với kagune biến hình bao phủ cơ thể của ma cà rồng. Mặc dù hiếm gặp, nhưng nó có thể xảy ra do ăn thịt đồng loại lặp đi lặp lại
Viễn cảnh đầu tư 2024: giá hàng hóa leo thang và “chiếc giẻ lau” mới của Mỹ
Viễn cảnh đầu tư 2024: giá hàng hóa leo thang và “chiếc giẻ lau” mới của Mỹ
Lạm phát vẫn ở mức cao khiến FED có cái cớ để tiếp tục duy trì thắt chặt, giá cả của các loại hàng hóa và tài sản vẫn tiếp tục xu hướng gia tăng
Nhân vật Kakeru Ryūen trong Classroom of the Elite
Nhân vật Kakeru Ryūen trong Classroom of the Elite
Kakeru Ryūen (龍りゅう園えん 翔かける, Ryūen Kakeru) là lớp trưởng của Lớp 1-C và cũng là một học sinh cá biệt có tiếng
Giới thiệu anime Golden Time
Giới thiệu anime Golden Time
Golden Time kể về những cuộc tình giữa những chàng trai và cô gái tại trường luật Tokyo