Các món truyền thống của Montenegro, và vùng bờ biển Adriatic của nó có hương vị Ý đặc trưng thể hiện ở cách làm bánh mì, cách thịt được ướp muối hoặc làm khô, cách làm pho mát, rượu vang, và spirit, cách làm xúp và món hầm (čorba), polenta, ớt nhồi, thịt viên, priganice (đồ chiên), raštan, vv.
Ảnh hưởng lớn thứ hai đến từ Levant và Thổ Nhĩ Kỳ: sarma, musaka, pilav, pita, gibanica, burek, ćevapi, kebab, đuveč, và các loại đồ ngọt Thổ Nhĩ Kỳ như baklava và tulumba, vv.
Các món Hungary bao gồm goulash và sataraš cũng rất phổ biến.
Cuối cùng nhưng không kém phần quan trọng, ẩm thực Croatia hầu như có ảnh hưởng về đồ tráng miệng. Bánh kếp, bánh doughnut, mứt, rất nhiều loại bánh quy và bánh ngọt, tất cả đều làm tăng tỷ lệ vòng hai của người Montenegro. Bánh mì kiểu Vienna là loại bánh mì phổ biến nhất trong các cửa hàng.
Ẩm thực Montenegro cũng thay đổi theo vùng: ẩm thực ở vùng ven biển khác với ở vùng cao phía Bắc. Vùng ven biển theo truyền thống là đại diện cho ẩm thực Địa Trung Hải, với hải sản là món ăn phổ biến.
Tiếng Motenegro có phân biệt súp và canh (supa, phát âm phát âm tiếng Serbia-Croatia: [ˈsupə]), một loại súp hoặc món hầm (čorba, phát âm phát âm tiếng Serbia-Croatia: [ˈtʃɔrbə]), và một loại giống cháo yến mạch (kaša, pronounced phát âm tiếng Serbia-Croatia: [ˈkəʃə]). Súp hoặc canh thường được dùng làm món đầu tên trong bữa tối:
Theo truyền thống, sau khi nước dùng được làm, một nắm gạo được thêm vào nồi để làm cho súp có chất hơn. Ngày nay, pasta đã trở thành nguyên liệu thêm vào được ưa thích hơn.
Raštan - một loại rau hơi đắng có màu xanh lá cây sẫm thuộc họ cải bắp, giống với cavolo nero của Ý, nó đã được trồng ở vùng này từ hơn 2.000 năm trước. Nó được nấu thành món hầm ngon với sườn lợn hoặc chân giò.
Zelje u kokote na kastradinu - bắp cải nấu với thịt cừu khô và hun khói.
Loại đồ uống không có cồn phổ biến nhất ở các gia đình tại Montenegro là xi rô lựu. Cà phê Thổ Nhĩ Kỳ là thứ gần như không thể tránh khỏi trong bất cứ cuộc học ngắn hoặc cuộc gặp mặt nào.