Bài viết này cần thêm chú thích nguồn gốc để kiểm chứng thông tin. |
Kẽm oxide | |
---|---|
Tên khác | Kẽm trắng, Calamin, philosopher's wool, Chinese white, kẽm hoa |
Nhận dạng | |
Số CAS | |
PubChem | |
Số EINECS | |
ChEBI | |
ChEMBL | |
Số RTECS | ZH4810000 |
ChemSpider | |
Thuộc tính | |
Công thức phân tử | ZnO |
Khối lượng mol | 81,3984 g/mol |
Bề ngoài | chất rắn màu trắng |
Mùi | không mùi |
Khối lượng riêng | 5,606 g/cm³ |
Điểm nóng chảy | 1.975 °C (2.248 K; 3.587 °F) (phân hủy)[1] |
Điểm sôi | 2.360 °C (2.630 K; 4.280 °F) |
Độ hòa tan trong nước | 0,16 mg/100 mL (30 ℃) |
BandGap | 3,3 eV (trực tiếp) |
Chiết suất (nD) | 2,0041 |
Nhiệt hóa học | |
Enthalpy hình thành ΔfH | -348,0 kJ/mol |
Entropy mol tiêu chuẩn S | 43,9 J·K-1mol-1 |
Dược lý học | |
Các nguy hiểm | |
MSDS | ICSC 0208 |
Phân loại của EU | Nguy hiểm cho môi trường (N) |
Chỉ mục EU | 030-013-00-7 |
NFPA 704 |
|
Chỉ dẫn R | R50/53 |
Chỉ dẫn S | S60, S61 |
Điểm bắt lửa | 1436 ℃ |
Các hợp chất liên quan | |
Anion khác | Kẽm sulfide Kẽm selenide Kẽm teluride |
Cation khác | Cadmi(I) oxide Cadmi(II) oxide Thủy ngân(I) oxide Thủy ngân(II) oxide |
Trừ khi có ghi chú khác, dữ liệu được cung cấp cho các vật liệu trong trạng thái tiêu chuẩn của chúng (ở 25 °C [77 °F], 100 kPa). |
Kẽm oxide (công thức hóa học: ZnO; trước đây, do được dùng để làm chất màu trắng nên được gọi là kẽm trắng, hay kẽm hoa là chất bột mịn sau khi ngưng tụ kẽm ở trang thái hơi). Hiện nay, kẽm trắng là thuật ngữ để chỉ ZnO điều chế bằng cách đốt cháy kẽm kim loại.
Từ lâu, người ta đã biết ZnO là một sản phẩm phụ trong quá trình luyện đồng. Người La Mã dùng nó để luyện đồng thau, làm thuốc mỡ. Các nhà giả kim còn nghĩ rằng có thể biến kẽm oxide thành vàng. Giữa thế kỉ XIII, nhà hóa học Đức Cramer mới khám phá ra rằng đốt cháy kẽm kim loại sẽ thu được kẽm oxide. Năm 1781, tại Pháp, Courtois mới bắt đầu điều chế ZnO, nhưng mãi đến năm 1840 người ta mới áp dụng phương pháp này để sản xuất ZnO và càng ngày càng áp dụng rộng rãi do nhu cầu dùng ZnO ngày càng cao. Đó là vì người ta đã dùng kẽm oxide thay thế cho chì trắng (khi đó là tên gọi của chì(II) oxide). Kẽm oxide có ưu điểm là không độc, không bị sẫm màu trong môi trường khí. Năm 1850, S.Wetherill (New Jersey) hoàn thành một lò nung. Trong đó có một lưới lọc được phủ bởi một hỗn hợp quặng kẽm và than. Khi đốt than, kẽm bị oxy hóa thành ZnO ở cửa ra của lò. Những lò nung này càng ngày càng được cải tiến nên bây giờ người ta không còn dùng nữa. Trong suốt nửa sau thế kỷ 19 người ta dùng ZnO trong sản xuất cao su để giảm bớt thời gian cần thiết trong quá trình lưu hóa cao su. Năm 1906, các nhà hóa học điều chế ra chất xúc tác hữu cơ đầu tiên cho phản ứng lưu hóa cao su. Phát hiện này góp phần làm tăng thêm tầm quan trọng của kẽm oxide, vì nó là một trong những hóa chất để điều chế chất xúc tác này.
Theo thuyết lượng tử, ánh sáng có tính chất hạt, ánh sáng gồm các photon có năng lượng định bởi: E = hf = hc − 1. Như vậy, vật chất hấp thu ánh sáng tương đương với phân tử hấp thu năng lượng. Theo thuyết lượng tử, electron sẽ chuyển sang trạng thái có mức năng lượng khác cao hơn. Ánh sáng trắng gồm nhiều đơn sắc, mỗi đơn sắc có bước sóng khác nhau nên có năng lượng khác nhau. Khi đơn sắc có đủ năng lượng để kích thích electron thì phân tử sẽ hấp thụ đơn sắc đó.Như vậy, hợp chất có màu do sự phối hợp các đơn sắc còn lại. Trong trường hợp của ZnO: phân tử ZnO hấp thụ ánh sáng có bước sóng thuộc vùng tử ngoại nên nó phản xạ lại các đơn sắc thuộc vùng ánh sáng thấy được, tức là ánh sáng trắng, nên ZnO có màu trắng.
ZnO dùng để chữa viêm da, eczecma,…
ZnO cũng là một thành phần quan trọng trong các loại kem, thuốc mỡ điều trị về da như: